“Chỉ như thế là được ạ? Đơn giản thể à! Đúng rồi, mẹ, phải nấu bao lâu?”
“Được rồi, còn không phải là chuyện chỉ một câu nói à? Con trai mẹ hiếu thuận như thế, sau này chờ mẹ rụng sạch răng rồi, ngày nào con cũng sẽ nấu cháo cho mẹ uống.” Đồng Hiểu đứng ở phòng khách, nhìn vào bóng người cao ráo trong phòng bếp kia, một tay anh cầm điện thoại nói cười vui vẻ, một tay đổ nước vào trong nồi, động tác nhẹ nhàng tự nhiên
Cảnh tượng này dưới ánh nắng tươi sáng của buổi ban mai thật đẹp đẽ
Đồng Hiểu thấy hơi hoảng hốt
Hình như cảm nhận được phía sau có một ánh mắt nóng rực, Thẩm Thần Bằng quay đầu lại mỉm cười nhẹ với cô
Nhìn gương mặt góc cạnh rõ ràng của anh, cô cảm giác trái tim mình rất yên bình, an tâm.
“Mẹ, con không nghe mẹ nói nữa, một lúc nữa con sẽ về theo mẹ học làm đồ ăn.” Thẩm Thần Bằng nói rồi vội vàng tắt cuộc gọi, anh lại mỉm cười với Đồng Hiểu đứng ở bên ngoài
“Anh làm đồ ăn sáng, sắp xong rồi.”
Đồng Hiểu kéo suy nghĩ trở về, cô nói thản nhiên, “Tôi không kịp rồi, phải đi làm đã.”
Lông mày trên gương mặt Thẩm Thần Bằng khẽ chau lại, “Ăn sáng xong anh sẽ đưa em đến trường.” Khi đang nói chuyện, anh đã nhanh chân chạy tới trước mặt cô
Vóc dáng cao lớn che ở trước mặt Đồng Hiểu, hơi thở của anh trong nháy mắt bao trùm lấy cô
“Vì anh đã dậy sớm làm bữa sáng cho em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475231/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.