Thẩm Thần Bằng rót cho mỗi người một ly rượu.
Đồng Hiểu cầm ly lên uống ừng ực
Anh cau mày, “Loại rượu này tác dụng chậm rất mạnh, em đừng uống như thế “Thẩm Thần Bằng, hôm nay cứ để tôi say đi.” Cả chai rượu vang gần như bị Đồng Hiểu uống hết, uống đến cuối, cô vừa khóc vừa nói, “Tôi là khắc tinh, tôi đã khắc chết ba mẹ mình.” “Đồng Hiểu...”
“Sinh nhật năm mười tuổi, tôi đòi đến công viên vui chơi, ba tôi chở xe máy đưa tôi và mẹ tôi đi
Trên đường đi xảy ra tai nạn, ba tôi mất ngay tại chỗ, mẹ tôi và bảo vệ tối nên bị thương nặng, trên đường đưa đến bệnh viện đã tắt thở.”
Thẩm Thần Bằng ngồi sang bên cạnh cô, đau lòng lau những giọt nước mắt trên mặt cô, “Ngoan, không sao rồi, tất cả mọi chuyện đều đã qua rồi.”
Đồng Hiểu đã say thật rồi, cô nâng mặt Thẩm Thần Bằng lên, đột nhiên gầm lên, “Thẩm Thần Bằng, tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy? Ban đầu anh rất tốt với tôi, chiều chuộng tối, tại sao không thể cứ tiếp tục tốt như vậy? Rõ ràng anh biết tôi và chương Lâm Vân không có gì, anh chỉ là muốn đá tôi để dễ dàng đi kiểm người phụ nữ khác
Anh có biết lúc đó tôi đã có con rồi không, nhưng sau đó mất rồi, Thẩm Thần Bằng, tối hận anh, anh có biết tôi hận anh như thế nào không?”
Đối diện với sự chỉ trích mơ hồ của Đồng Hiểu, Thẩm Thần Bằng đều nhận hết, “Được rồi được rồi, đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475223/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.