“Cháu không phải là người Bắc Kinh, ba mẹ cháu đều ở Cẩm Giang, là công nhân đã về hưu.”
Mẹ và bác gái Chương Lâm Vấn đồng thời cau mày lại
“Vậy cô Đồng ở Bắc Kinh chắc kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ?”
“Dạ không, cháu chỉ là giáo viên ở một trường mẫu giáo nhỏ thôi ạ.” Bác gái Chương Lâm Vân khinh bỉ nói: “Vậy thì tôi thật nghi ngờ, cổ Đồng gia cảnh bình thường, công việc cũng bình thường, những thứ cổ mặc trên người đều không rẻ, tất cả đều là mẫu mới nhất mùa này, con gái nhà tôi còn không nỡ mua, xem ra Lâm Vân nhà tôi rất thương cô.” Đồng Hiểu vô cùng xấu hổ.
“Con gái bây giờ ấy mà, thiếu đi sự tự lập
Con gái nhà tôi đều là tự mình kiếm tiền tự mình tiêu, trước giờ không tiêu của chúng tôi một xu
Những thứ trong phạm vi khả năng của nó nó sẽ mua, những thứ vượt ngoài khả năng thì cho dù nó có muốn, có ao ước, nó cũng sẽ không mua.” Đồng Hiểu cắn nhẹ môi, nhất thời không biết phải nói gì.
“Xem ra Lâm Vân nhà tôi rất yêu cô, mới qua lại một tháng đã hào phóng với cô như vậy
Có điều, chúng tôi yêu cầu rất cao với nàng dâu trong nhà
Nhà họ Chương chúng tôi ở Bắc Kinh cũng là danh gia vọng tộc, ông nội của Lâm Vân là Tham mưu trưởng quân khu mới nghỉ hưu không lâu
Gia đình chúng tôi là gia đình truyền thống, chúng tôi vẫn luôn tin tưởng vào việc môn đăng hộ đối mà tổ tông truyền lại
Cô Đồng, cô và Lâm Vân nhà chúng tôi chơi bời thì được, có điều kết hôn thì có lẽ không thích hợp lắm.” Đồng Hiểu siết chặt hai tay lại, chỉ muốn đào một cái lỗ để chui xuống
Chương Lâm Vân ngồi ở phòng khách, lo lắng cho Đồng Hiểu, nhưng ông nội, bác cả và ba anh ta đang nói chuyện công việc, anh ta hoàn toàn không thể đi được
“Bác, bác gái, cháu đã hiểu ý của hai người rồi, sau này cháu biết phải làm thế nào.” Đồng Hiểu nghe thấy giọng nói của mình rất kiên định, giờ phút này cô vẫn có thể giữ được bình tĩnh.
Mẹ Chương Lâm Vân nghe xong liền mỉm cười, “Quả nhiên là một cô gái thông minh, tôi tin cô sẽ không làm chúng tôi thất vọng.”
Bác gái Chương Lâm Vân cũng nói, “Nhà họ Chương chúng tôi cũng không phải là người nhỏ mọn, thứ cô muốn lấy được từ Lâm Vân, cô có thể nói với chúng tôi, cái gì chúng tôi cũng sẽ thỏa mãn được cho cô hết.”
Đồng Hiểu mím môi, hạ thấp giọng nói: “Không cần đâu, cháu và Chương Lâm Vân ở bên nhau, cháu chưa từng muốn lấy một đồng tiền nào từ anh ấy cả.”
“Đồng Hiểu, tôi thích người thẳng thắn, cô muốn gì cứ nói, chúng tôi có thể đáp ứng được cái gì thì sẽ đáp ứng có cái đó.” “Cháu thật sự không phải vì tiền mới ở bên Chương Lâm Vân.”
Đồng Hiểu nói xong quay người bước ra khỏi phòng bếp.
Chương Lâm Vân ngồi trên sofa, vừa nhìn thấy Đồng Hiểu, anh ta liền đứng dậy, đi đến bên cạnh cô
Đồng Hiểu day trán, nói nhỏ: “Em hơi đau đầu, cũng không khỏe lắm, em muốn về trước.” Chương Lâm Vân khẽ ngây người, “Tại sao tự dưng lại mệt? Ăn tối xong anh đưa em đến bệnh viện khám được không?” Đồng Hiểu lắc đầu, “Em không muốn ăn, bây giờ em muốn đi về.” Chương Lâm Vân nhìn mẹ và bác gái đang ở dưới bếp một cái
Lúc này Đồng Hiểu đã đi ra ngoài, anh ta không quan tâm chuyện gì khác, cùng cô đi ra khỏi nhà
“Đồng Hiểu, lên xe đi, anh đưa em đến bệnh viện trước đã rồi hãy về nhà.” Xe rời khỏi nhà họ Chương, Đồng Hiểu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều
“Anh cứ đưa em về thẳng nhà đi, em ngủ một chút là đỡ ngay.”
Chương Lâm Vân giơ tay sờ lên trán cô, “Hình như cũng không nóng thì phải.” “Anh đưa em về nhà đi.” Chương Lâm Vân đưa Đồng Hiểu về chung cư của cô.
Xe dừng lại rồi, anh ta đang định xuống xe, Đồng Hiểu ngăn anh ta lại, “Anh đừng xuống, để em tự lên đi, người nhà anh vẫn đang đợi anh ăn tối nữa.” Chương Lâm Vân lo lắng, vội xuống xe, cầm lấy tay Đồng Hiểu, “Đồng Hiểu, rốt cuộc em làm sao thế? Có phải mẹ và bác gái anh đã nói gì với em không? Bọn họ là như vậy, khẩu xà tâm Phật, bọn họ nói gì em nhất định đừng để trong lòng.”
Đồng Hiểu hít sâu một hơi, mệt mỏi nói: “Chương Lâm Vân, em thật sự mệt rồi, anh để em về nghỉ ngơi được không?” “Đồng Hiểu, để anh lên cùng em, em như vậy làm sao anh có thể yên tâm được.” “Không cần đâu, em đi lên ngủ một chút sẽ đỡ ngay.”
Chương Lâm Vân cuống lên, nói lớn tiếng hơn, “Đồng Hiểu, anh biết hôm nay người nhà anh lạnh nhạt cho nên em giận
Nhưng giận thì giận, em nên để ở trong lòng, sao có thể thể hiện ra như vậy? Lần sau lại đến nhà anh sẽ rất lúng túng
Em đột nhiên đi về, bọn họ sẽ cảm thấy em rất không lễ phép.”
Đồng Hiểu khẽ cau mày, lạnh lùng nói: “Bị anh nói trúng rồi, em chính là loại người không lễ phép
Người nhà anh lạnh lùng với em như vậy, em giận rồi, lòng tự trọng của em rất cao, em hy vọng người nhà anh đều dỗ dành em, như thể em mới vui.”
“Đồng Hiểu, em không thể bất chấp lý lẽ như vậy được!” “Chương Lâm Vân, đã quen nhau lâu vậy rồi anh mới biết em như bất chấp lý lẽ vậy à? Nhưng chúng ta mới qua lại với nhau một tháng, bây giờ anh hối hận vẫn kịp
Nghĩ rõ ràng sớm một chút, chúng ta chia tay đi.” “Đồng Hiểu, em nói cái gì thế, sao em có thể dễ dàng nói ra câu chia tay như vậy?”
Đồng Hiểu nhún vai, “Em chỉ muốn anh nhìn rõ em, em chính là người tùy hứng như vậy, còn thích giận dỗi không lý do nữa
Em không thích thái độ của người nhà anh với em, sau này em cũng sẽ không đến nhà anh nữa
Nếu như vậy làm anh không vui, thì chúng ta nên nhân cơ hội này sớm chia tay đi.”
Đồng Hiểu nói xong không quan tâm đến vẻ mặt tức giận và đau khổ của Chương Lâm Vân, đi thẳng vào thang máy
Mãi đến khi cửa thang máy đóng lại, Chương Lâm Vân vẫn không đuổi theo cô.
Chương Lâm Vấn lái xe về nhà, tất cả mọi người đang ngồi trong phòng khách nói chuyện trên trời dưới đất.
Nhìn thấy Chương Lâm Vân, Từ Doanh - mẹ anh ta vội vàng đón anh ta, “Lâm Vân, cuối cùng con cũng về rồi, mọi người đều đang đợi con về ăn cơm đây.”
Chương Lâm Vân đứng im không nhúc nhích, lạnh lùng chất vấn, “Mẹ, mẹ đã nói gì với Đồng Hiểu?”
Từ Doanh khẽ cau mày lại, hừ giọng không vui, “Lâm Vân, lần sau trong cái nhà này không được nhắc đến cô gái đó nữa
Đây là lần đầu tiên mẹ gặp một cô gái không lễ phép như vậy, mẹ vì cô ta mà chuẩn bị cả một bàn thức ăn, nói đi là đi, hoàn toàn không coi người lớn ra gì
Giáo dưỡng thật sự là thứ rất quan trọng, con gái nhà bình thường đều thiếu giáo dưỡng.”
“Mẹ, Đồng Hiểu là cô gái rất có giáo dưỡng, cô ấy lương thiện, xinh đẹp, là thiên sứ trong lòng con, con không cho phép mẹ nói cô ấy như vậy.”
Từ Doanh tức giận nói: “Lâm Vân, con chỉ là nhất thời bị vẻ bề ngoài của cô ta hấp dẫn thổi
Mẹ là người từng trải, nhìn người rất chuẩn, con bé đó ở bên con chỉ là muốn tiền của con, con quá nghiêm túc với nó, con sẽ chịu thiệt.”
“Đồng Hiểu không phải là người như vậy, mẹ không hiểu cô ấy, xin mẹ đừng tùy tiện phán xét cô ấy
Tóm lại, nếu như mẹ còn muốn bể cháu, xin mẹ hãy đối xử với cô ấy tốt một chút, bởi vì cả đời này vợ của con chỉ có thể là Đồng Hiểu.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]