“Cháu không phải là người Bắc Kinh, ba mẹ cháu đều ở Cẩm Giang, là công nhân đã về hưu.”
Mẹ và bác gái Chương Lâm Vấn đồng thời cau mày lại
“Vậy cô Đồng ở Bắc Kinh chắc kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ?”
“Dạ không, cháu chỉ là giáo viên ở một trường mẫu giáo nhỏ thôi ạ.” Bác gái Chương Lâm Vân khinh bỉ nói: “Vậy thì tôi thật nghi ngờ, cổ Đồng gia cảnh bình thường, công việc cũng bình thường, những thứ cổ mặc trên người đều không rẻ, tất cả đều là mẫu mới nhất mùa này, con gái nhà tôi còn không nỡ mua, xem ra Lâm Vân nhà tôi rất thương cô.” Đồng Hiểu vô cùng xấu hổ.
“Con gái bây giờ ấy mà, thiếu đi sự tự lập
Con gái nhà tôi đều là tự mình kiếm tiền tự mình tiêu, trước giờ không tiêu của chúng tôi một xu
Những thứ trong phạm vi khả năng của nó nó sẽ mua, những thứ vượt ngoài khả năng thì cho dù nó có muốn, có ao ước, nó cũng sẽ không mua.” Đồng Hiểu cắn nhẹ môi, nhất thời không biết phải nói gì.
“Xem ra Lâm Vân nhà tôi rất yêu cô, mới qua lại một tháng đã hào phóng với cô như vậy
Có điều, chúng tôi yêu cầu rất cao với nàng dâu trong nhà
Nhà họ Chương chúng tôi ở Bắc Kinh cũng là danh gia vọng tộc, ông nội của Lâm Vân là Tham mưu trưởng quân khu mới nghỉ hưu không lâu
Gia đình chúng tôi là gia đình truyền thống, chúng tôi vẫn luôn tin tưởng vào việc môn đăng hộ đối mà tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475220/chuong-790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.