Chương trước
Chương sau
Đồng Hiểu khẽ mỉm cười.

“Lần này là ai? Không phải lại là Thẩm Thần Bằng đấy chứ?” Đồng Hiểu khẽ cau mày, lạnh lùng nói: “Không phải anh ta

Tôi và anh ta không còn quan hệ gì nữa.”

“Vậy là ai?”

“Cô không quen đâu.” Hà Thu Đình bĩu môi, “Không nói thì thôi, còn sợ tối đào góc tường của cô à? Đồng Hiểu, cô là hoa khôi của trường, ai mà có thể đào được góc tường của cô chứ?” Từ sau khi Đồng Hiểu đồng ý quen Chương Lâm Vấn, gần như bất cứ khi nào có thời gian anh ta đều đưa đón cô đi làm

Nếu không có gì ngoài ý muốn, tối nào anh ta cũng ăn tối cùng cô

Anh ta đưa Đồng Hiểu đi ăn khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Bắc Kinh

Cũng vì vậy mà mới nửa tháng, Đồng Hiểu đã tăng lên hai cân rưỡi, cân nặng từ đầu bốn nhảy thẳng lên gần đầu năm rồi.

“Chương Lâm Vân, anh còn đưa em đi ăn nữa, em sẽ quá năm mươi cần mất

Không được, từ mai trở đi em quyết định giảm cân.”

Chương Lâm Vân mỉm cười, “Anh thích nhìn em béo lên, càng béo càng tốt.” Đồng Hiểu trợn mắt

“Tối nay anh đưa em đi ăn một món ngon, nhất định em sẽ thích.” Chương Lâm Vân đưa cô đến một nhà hàng lớn, cô không thể ngờ bên trong một nhà hàng sang trọng như vậy lại có món Cẩm Giang

Chương Lâm Vân gọi một bàn đẩy các món Cẩm Giang, rất đắc ý nói với cô, “Buổi trưa anh cùng bạn đến ăn, mới phát hiện ra gần đây nhà hàng này mời một đầu bếp nổi tiếng ở Cẩm Giang

Thế nào? Có mùi vị quê nhà không.”

Đồng Hiểu gật đầu, hương vị quen thuộc, cô ăn mà trong lòng lại hoảng hốt

“Đồng Hiểu, chỉ cần em thích, sau này ngày nào anh cũng đưa em đến đây ăn.” Đồng Hiểu lắc đầu, “Ngày nào cũng ăn sẽ ngấy.” “Vậy thì thỉnh thoảng đến vậy, mỗi lần lại đổi món, như vậy em mới có thể béo được.” Đồng Hiểu trợn mắt, “Em béo rồi thì có gì tốt với anh?”

“Anh thích ôm nhiều thịt, có cảm giác ôm rất vừa tay.” Đồng Hiểu hừ một tiếng, “Vậy anh đi ôm người phụ nữ khác đi.” Chương Lâm Vân bật cười thành tiếng, “Sao nghe lại chua chua thế nhỉ? Đồng Hiểu, em cũng ghen vì anh à?”

Chương Lâm Vân, anh có phải là bạn trai em không?”

Anh ta vội vàng gật đầu

“Vậy em không ghen vì anh thì ghen vì ai?”

Chương Lâm Vân cười ngốc nghếch, nụ cười đó như cây trong gió xuân, khiến người ta nhìn mà cảm thấy càng thêm ấm áp trong lòng.

Ăn cơm xong, Chương Lâm Vân gọi nhân viên đến thanh toán, nhân viên phục vụ cười nói với họ, “Hóa đơn của anh chị đã được anh Thẩm thanh toán rồi.”

Chương Lâm Vân và Đồng Hiểu cùng cau mày lại

Nhân viên phục vụ lại bế lên một đĩa thức ăn nữa, “Hai vị, đây là những món tôm nấu theo kiểu Cẩm Giang anh Thẩm đặc biệt gọi cho cô Đồng

Đây là tôm ở sông Cẩm Giang, hai vị cứ từ từ thưởng thức.”

Đồng Hiểu nói với Chương Lâm Vân, “Sao anh ta lại biết chúng ta ở đây?”

“Chắc là nhìn thấy xe của anh.”

“Anh không giận à?”

Chương Lâm Vân hừ một cái nói, “Ai nói anh không giận, nhưng chỉ cần em không để ý đến anh ta, thì chẳng sao cả.”

“Anh cảm thấy em sẽ để ý đến anh ta sao?” Chương Lâm Vân vuốt tóc cô, cưng chiều nói: “Thật ngoan.” Đĩa tôm đó Đồng Hiểu không hề ăn chút nào

Hai người bước ra khỏi nhà hàng, đi đến bãi đỗ xe lấy xe thì gặp Thẩm Thần Bằng ở trước nhà hàng

Chương Lâm Vân chào hỏi anh, “Anh Thẩm.”

Thẩm Thần Bằng khẽ gật đầu, quay sang Đồng Hiểu, “Tôm có ngon không? Là món em thích nhất đó.”

Đồng Hiểu lắc đầu, “Tôi ăn no quá rồi nên không ăn tôm, không biết có ngon hay không.”

Thẩm Thần Bằng khẽ cau mày lại, lạnh lùng nói: “Hôm khác anh bảo người mang một đĩa đến nhà em.” “Không cần đâu, lúc nào tôi muốn ăn có thể cùng Chương Lâm Vân đi ăn, anh không cần quảng cáo.” Chương Lâm Vân ôm lấy vai Đồng Hiểu, cười nói với Thẩm Thần Bằng, “Anh Thẩm, chúng tôi đi trước đây, còn phải đi cho kịp xem phim nữa

Hôm khác có cơ hội sẽ tụ tập sau.” Lúc Đồng Hiểu đi qua, Thẩm Thần Bằng suýt nữa đã kéo cô lại, nhưng tay giơ ra rồi, chạm nhẹ vào cổ tay cô, anh lại thả ra.

Nhìn bóng dáng hai người ôm ấp nhau rời đi, anh siết chặt tay lại.

Đồng Hiểu và Chương Lâm Vân đi xem một bộ phim tình cảm, là một câu chuyện liên quan đến mối tình đầu.

Trên đường đưa Đồng Hiểu về nhà, Chương Lâm Vân vừa cười vừa nói, “Đồng Hiểu, mối tình đầu của anh là em, em có biết không?”

Đồng Hiểu mím môi, “Trước khi gặp em cậu chương của chúng ta đã gặp vô số người, còn dám nói em là mối tình đầu, anh không không sợ bị sét đánh à?”

Chương Lâm Văn cưng chiều vuốt tóc cô, “Anh nói thật đấy, ngay từ lần đầu nhìn thấy em, anh đã không thể kiềm chế được mà yêu em rồi

Sau đó gia đình anh có sắp xếp cho anh với rất nhiều cô gái khác, anh đều không đi gặp.”

“Đồng Hiểu, em cũng kể về mối tình đầu của em cho anh nghe đi.” Đồng Hiểu tựa lên cửa sổ, cười nói, “Không muốn nói, dù sao mối tình đầu của em cũng không phải là anh.” “Là Thẩm Thần Bằng à?” “Không phải.”

“Vậy thì tốt.” Hình như anh ta được an ủi đôi chút.

Đến chung cư của Đồng Hiểu, anh ta thăm dò hỏi: “Hôm nay thể nào em cũng phải mời anh lên nhà ngồi một lúc rồi chứ, mai là cuối tuần.”

“Vậy thì sao, cuối tuần thì lịch làm việc và nghỉ ngơi của em vẫn không thay đổi, đến giờ nghỉ ngơi rồi.” Anh ta thỏa hiệp, “Được rồi, em sợ anh lên rồi sẽ ăn thịt em đúng không?”

“Anh dám.”

Chương Lâm Vân nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, “Đồ ngốc, đương nhiên là không dám rồi

Yên tâm, anh nhất định sẽ đợi đến một ngày em cam tâm tình nguyện

Anh và em ở bên nhau là vì trái tim của em, chứ không phải vì cơ thể của em.”

Đồng Hiểu và Chung Hân Văn ai cũng đang yêu đương, thời gian rảnh rỗi đều dành cho người yêu, sự qua lại giữa hai người hình như ít hơn rất nhiều.

Trong nháy mắt, cô đã ở bên Chương Lâm Vân được một tháng

Mỗi lần ở bên anh ta, cô đều cảm thấy mình giống như một cô công chúa nhỏ, được anh ta ôm vào lòng bảo vệ

Có lúc nghĩ lại, cô lại có cảm giác không chân thực lắm, dường như điều này có thể biến mất bất cứ lúc nào

Tuần này, Chương Lâm Vấn đi công tác nên ngày nào Đồng Hiểu cũng mua đồ ăn về nhà nấu cơm, một mình cũng rất lạc quan tự tại.

Hôm đó tan làm, Hà Thu Đình thần bí kéo cổ sang bên cạnh, “Đồng Hiểu, giúp tôi một việc được không?” “Việc gì thế?” “Hôm nay tôi hẹn gặp mặt một người bạn trên mạng, nhưng tôi lại sợ anh ta là người xấu, không dám đi một mình, cô đi cùng tôi được không?” Đồng Hiểu cau mày, “Như vậy hình như không được hay lắm.” “Đồng Hiểu, cô đi cùng tôi đi, tôi đã nói sẽ dẫn theo một người bạn rồi, nhưng ở Bắc Kinh tôi chỉ quen cô thôi, cô đi cùng tôi đi

Lần đầu tiên gặp bạn trên mạng, tôi thật sự hơi sợ.”

“Đồng Hiểu, tôi xin cô đó, dù sao bạn trai cô cũng đi công tác rồi, cô về nhà một mình có gì thú vị chứ?”

Hà Thu Đình không ngừng khuyên cô, cuối cùng Đồng Hiểu không còn cách nào khác, đành phải đồng ý

Hà Thu Đình lái xe đưa cô đến nhà hàng, suốt đường đi cô ta cứ khoe mãi, “Người bạn trên mạng này của tôi rất giàu, người Bắc Kinh, lại còn là hội viên VIP của câu lạc bộ siêu xe

Nếu thuận lợi thì việc tôi được gả vào nhà giàu đã ở trong tầm tay rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.