Đồng Hiểu dùng sức đẩy anh ra, quay người đi về phía lớp học.
Thẩm Thần Bằng nhìn bóng lưng gầy gò của cô, lửa giận trong lòng bùng lên không rõ lý do
Anh không biết vì sao mình lại tức giận, còn có cảm giác đau đớn ngu ngốc.
Đơn giản chỉ là trò cười, hóa ra anh chỉ là thế thân cho kẻ khác.
Đồng Hiểu quay lại lớp học, Hà Thu Đình tò mò đi tới hỏi: “Anh ta kéo cổ ra ngoài nói chuyện gì thế? Không phải hai người sẽ quay lại chứ? Đồng Hiểu, bây giờ cô không thể giấu tôi.” Đồng Hiểu lắc đầu, “Tôi và anh ta mãi mãi không thể nào đến với nhau được.” Hà Thu Đình lơ đễnh nói: “Không có chuyện gì có thể chắc chắn cả, càng là chuyện cô cảm thấy không thể xảy ra thì lại càng dễ xảy ra.”
“Không, tôi và anh ta thì không.”
“Đồng Hiểu, tôi cảm thấy tình cảm của anh ta với cô vẫn chưa hết, lần trước hai người đã xảy ra chuyện gì, có phải có hiểu lầm gì hay không?”
Đồng Hiểu cười nhạt, “Không có hiểu lầm gì cả, cái danh đào hoa của anh ta ở bên ngoài là có lý do đấy.” Tan tầm, Chung Hân Văn tìm Đồng Hiểu, hẹn cô cùng đi ăn cơm tối
Cô gái này đúng là khoa trương, ngay cả quần áo để thay đều chuẩn bị đủ, đúng là định vào ở cùng Đồng Hiểu thật
Đồng Hiểu cau mày hỏi: “Hân Văn, không phải cậu đến ở thật chứ?” Chung Hân Văn nhướng mắt, “Cậu sẽ không đổi ý chứ? Không chào đón tớ à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475202/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.