“Chung Hân Văn, mày mới bị điên đấy, Thẩm Thần Bằng vừa gọi điện hỏi tao địa chỉ hiện nay của Đồng Hiểu.”
Chung Hân Văn run lên, “Chị nói cái gì? Thẩm Thần Bằng muốn biết địa chỉ của Đồng Hiểu
Tên đàn ông không bằng cầm thú đó, hắn còn muốn làm gì Đồng Hiểu nữa?” “Chuyện này không phải việc của chúng ta, mày chỉ cần nói cho tao biết Đồng Hiểu bây giờ ở đâu?” “Tôi không nói đấy
Đi đi đi, đừng quấy rầy tôi ngủ.” “Cho dù mày không nói, chỉ cần Thẩm Thần Bằng muốn, anh ấy cũng tự mình điều tra được, có thể thấy anh ấy vẫn còn tình cảm với Đồng Hiểu.” “Đừng dùng mấy chữ còn tình cảm, loại đàn ông cặn bã như Thẩm Thần Bằng, tôi khuyên chị đừng có động lòng với anh ta.” Thái độ của Chung Hân Nhiên hơi mất tự nhiên, cô ta hừ lạnh, “Mày tự lo thân mày đi, lần này lão già đã tự mình sắp xếp để mày gặp Thẩm Thần Phong đấy, mày muốn trốn cũng không thoát đâu.”
Sáng hôm sau, trời còn chưa sáng An Noãn đã bị Đinh Đinh đánh thức.
Cậu nhóc đeo cặp sách chạy đến hôn lên mặt mẹ, lay người An Noãn, hò hét, “Mẹ, mẹ ơi, mẹ dậy đi.” Mạc Trọng Huy lại tỉnh dậy trước, cau màu nhìn con trai, “Đinh Đinh, con làm gì thế? Để mẹ con ngủ thêm một lúc đi.”
Cậu nhóc bĩu môi nói: “Mẹ đã đồng ý với con hôm nay sẽ đưa con đi học.” “Nhưng bây giờ vẫn còn sớm, con đi tìm bà chơi đi, chút nữa mẹ dậy sẽ đưa con đi học.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475200/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.