Chương trước
Chương sau
Đồng Hiểu cười nói: “Gì mà khoa trương như vậy, tớ cảm thấy tớ không thay đổi chút nào cả.”

“Thay đổi, gầy đi, khí sắc cũng không tốt như trước kia, may mà cậu quay lại rồi, sau này đi ăn với tớ, tớ nhất định sẽ bù hết lại chỗ thịt cậu bị mất.” “Tớ không muốn thành đồ ăn hàng như cậu đâu.”

Chung Hân Văn không cho là vậy, “Ăn hàng thì làm sao, ăn hàng là người hạnh phúc nhất trên thế giới này

Tớ ăn cái gì cũng không béo, không giống chị tớ, chị ta uống nước cũng béo, cái gì ngon cũng không dám ăn, chỉ có thể trở mắt nhìn tớ ăn, đáng thương lắm.”

Đồng Hiểu hơi khựng lại, như có điều suy nghĩ nói: “Hân Văn, thật ra tớ cảm thấy quan hệ của cậu và chị cậu rất tốt.” Chung Hân Văn phản ứng cực lớn, “Ai quan hệ tốt với chị ta, Đồng Hiểu, tớ cảnh cáo cậu, đừng có nhắc đến chị ta ở trước mặt tớ!” Đồng Hiểu bĩu môi, không nói gì nữa.

“Đồng Hiểu, sao đột nhiên cậu lại muốn trở về Bắc Kinh thể.”

Đồng Hiểu hít sâu một hơi, thản nhiên nói: “Ở nơi này, mặc dù có lúc cảm thấy không có cảm giác thân thuộc, nhưng ít nhất vẫn có thể làm chủ chuyện của mình

Ở nhà, có lẽ ngay cả hôn nhân cũng sẽ do mẹ tớ làm chủ

Trải qua chuyện sẩy thai, tớ đột nhiên nghĩ thông suốt rất nhiều, hóa ra chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.”

“Đồng Hiểu, cậu có thể nghĩ thông suốt tớ rất vui, có điều cậu nói sai rồi, cậu còn có tớ

Mặc dù trước kia từng có lúc không vui, nhưng chúng ta vĩnh viễn đều là bạn thân nhất.”

Đồng Hiểu cảm kích nhìn chung Hân Văn, nghiêm túc nói: “Hân Văn, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu khiến tỷ tin trên thế giới này vẫn còn tình cảm.”

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, giống như quay lại rất nhiều năm trước, lúc đó bọn họ vẫn là sinh viên, cho dù là nằm ở trên giường nói chuyện trắng đêm cũng là chuyện thường xuyên xảy ra

Lúc đó, bọn họ đều tràn đầy ảo tưởng đối với tương lai, đối với tình yêu, nhưng hình như thực tế luôn đi ngược lại tưởng tượng của người ta.

“Hân Văn, ngày mai còn phải đi làm, chúng ta về nghỉ ngơi sớm thôi.”

“Được, đi thôi, tớ đưa cậu về, thuận tiện đến thăm chỗ ở mới của cậu.”

Chung Hân Văn và Đồng Hiểu cùng đi ra khỏi phòng VIP, đúng lúc Chung Hân Nhiên cũng đi từ phòng bên cạnh ra

Tâm trạng Chung Hân Nhiên hình như không tốt lắm, cô ta gầm lên với Chung Hân Văn, “Chung Hân Văn, mày dựa vào cái gì mà đọc tên tao hả? Ba cho mày tiền còn chưa đủ nhiều à?” Chung Hân Văn cười nói, “Báo tên chị tương đối có thể diện, tôi và Đồng Hiểu cũng không ăn bao nhiêu, chị nhỏ mọn như vậy à?”

Lúc này Chung Hân Nhiên mới nhìn thấy Đồng Hiểu, sắc mặt hòa hoãn hơn chút, “Đồng Hiểu, em cũng đến à?”

“Em chào chị.” Chung Hân Nhiên lại quay sang Chung Hân Văn, “Nếu đã đến rồi thì vào chào hỏi đi.”

“Không đi, tôi không quen bạn chị.” Chung Hân Nhiên hừ lạnh, “Mày dám báo tên tao, không dám đi vào chào hỏi à? Tất cả mọi người đều biết em gái tao đến, chút lễ phép này mày cũng không hiểu à?” Chung Hân Văn buồn bực, “Sớm biết tôi đã tự trả tiền rồi, được rồi, không phải là chào hỏi sao, tôi đi là được chứ gì?” Chung Hân Văn nói rồi quay sang Đồng Hiểu, “Đồng Hiểu, cậu ở đây đợi tớ một lát, tớ sẽ ra ngay.” Đồng Hiểu đợi ở bên ngoài, Chung Hân Văn bị Chung Hân Nhiên kéo vào phòng VIP.

Cô nhìn xung quanh, quả nhiên vẫn là cậu ấm này

Chung Hân Văn chú ý thấy bạn gái nhỏ của Thẩm Thần Bằng cũng ở đây, tên này trước giờ rất chăm đổi bạn gái, đây hình như là một phần trong cuộc sống của anh ta, nhìn tình cảm còn rất tốt, cánh tay luôn khoác lên vai cô gái kia.

Cuối cùng Chung Hân Văn cũng biết tại sao tâm trạng Chung Hân Nhiên không tốt rồi

“Em Chung thật là không nể mặt, biết chị em ở đây mà còn không ngồi cùng bàn, không thích chơi với các anh à?” “Tôi đi với bạn.” Người kia lại nói, “Vậy thì đã làm sao, có thể đưa cả bạn đến chơi cùng.” “Thôi, chúc các anh chơi vui vẻ, tôi và bạn tôi đã ăn xong rồi, chuẩn bị đi đây.”

“Bây giờ mới mấy giờ mà đã đi chứ, đúng là không nể mặt rồi

Không được, hôm nay anh đây làm chủ, thế nào cũng phải chơi với bọn anh một lúc.”

Đàn ông ở đây Chung Hân Văn đều không dám dây vào

Cô luống cuống, cầu cứu Chung Hân Nhiên

Nhưng Chung Hân Nhiên lại nói, “Bảo Đồng Hiểu cũng vào ngồi một lúc đi.” Nghe được hai chữ “Đồng Hiểu”, tất cả mọi người đều ngẩn ra rồi nhìn về phía Thẩm Thần Bằng, cũng không biết anh có nghe thấy không, hoàn toàn không có phản ứng, vẫn đang tình tứ với bạn gái nhỏ của mình.

Chung Hân Nhiên đích thân đứng lên, đi ra ngoài gọi Đồng Hiểu

Đột nhiên cô ta cũng muốn biết Đồng Hiểu có còn địa vị ở trong lòng Thẩm Thần Bằng nữa không

Cô ta mở cửa đi ra ngoài, Đồng Hiểu vẫn đang đứng trong góc một mình, hai tay đan vào nhau, hình như có chút sốt ruột

“Đồng Hiểu, Hân Văn bị bọn họ quấn lấy, em cũng đi vào ngồi một lúc đi.” “Không cần đâu chị, vậy em sẽ tự về trước.” Chung Hân Nhiên có tính toán như vậy, sao có thể để cô đi.

Cô ta chạy đến khoác cánh tay Đồng Hiểu, nghiêm túc nói: “Đi thôi, đều là bạn cả, đã muộn thế này rồi, sao chị có thể để em về nhà một mình chứ?”

Đồng Hiểu bị Chung Hân Nhiên ép kéo đến phòng VIP.

Có rất nhiều người, nhất thời Đồng Hiểu không biết nên chào hỏi ai

Tầm mắt vô ý liếc thấy Thẩm Thần Bằng, đã một khoảng thời gian không gặp, hình như anh không thay đổi chút nào, vẫn phong lưu như vậy

Cô gái bên cạnh anh rất xinh đẹp, nhìn qua còn rất khôn khéo, nép vào lòng anh như con chim con, cảnh này vô cùng đẹp mắt

Đồng Hiểu cảm thấy mình nhất định là điên rồi.

Có người lúng túng chào hỏi Đồng Hiểu, “Đồng Hiểu, đã lâu không gặp, sao em lại gầy đi rồi?” Người ở đây ít nhiều đều có chút quen mắt, nhưng cô không gọi ra nổi một cái tên, chỉ cười lúng túng

Bởi vì thân phận trước đây của Đồng Hiểu mà không ai dám nói nhiều với cô

Tất cả mọi người đều đang thận trọng nhìn sắc mặt Thẩm Thần Bằng

Từ lúc Đồng Hiểu đi vào, tầm mắt Thẩm Thần Bằng luôn không rời khỏi cô

Anh híp mắt nhìn chằm chằm cô, cô gái này gầy đi quá nhiều, khiến người ta đau lòng

Anh tưởng là đời này sẽ không còn gặp lại cô nữa, nhưng không ngờ cô lại thật sự xuất hiện ở trước mặt anh.

Anh rất áy náy với cô.

Chung Hân Văn đứng lên, nói với tất cả mọi người, “Các anh, ngày mai tôi và Đồng Hiểu còn phải đi làm, tối nay không thể chơi cùng mọi người rồi

Hay là thế này đi, tối và Đồng Hiểu mỗi người uống một ly, các anh thả cho chúng tôi đi được chứ?” “Em Chung khách sáo quá, tất cả mọi người đều là bạn, mới mời các em vào ngồi một chút, sao lại nói như bọn anh không cho các em đi thể?” “Anh Phong, ý tôi không phải như vậy, chỉ là ngày mai chúng tôi thật sự phải đi làm, cho nên...”

“Không sao, anh có thể hiểu được, các em đi trước đi, rượu này cũng không cần uống, đợi lát nữa bảo chị em uống thêm hai ly là được rồi

Có lái xe đến đây không, có cần bảo người đưa hai em về không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.