Chu Vũ Vi nghe xong thì tái mét mặt, bà ta gần như nghiến răng nghiến lợi gầm lên giận dữ, “Đồng Hiểu, con có ý gì? Hai nghìn tệ đủ làm gì hả?”
“Xin lỗi, con chỉ có thể làm được như vậy thôi
Em trai cũng không nhỏ nữa, mọi người không thể chiều nó mãi như vậy được, nếu không chẳng khác gì hại nó.” Đồng Hiểu nói rồi chạy về phòng, tiếp tục thu dọn hành lý
Đồng Phi cũng chạy theo vào, đứng ở đó mãi, dáng vẻ muốn nói lại thôi
“Chị, chị muốn nói gì thì cứ nói đi.” “Đồng Hiểu, lần này đi em còn về nữa không?”
Đồng Hiểu cười khẽ, “Em không biết, xem tình hình đi.”
“Em thật sự định mỗi tháng chỉ gửi cho nhà hai nghìn tệ à?”
Đồng Hiểu kéo khóa va li lại, quay người nhìn thẳng vào Đồng Phi, “Chị, chị cũng cảm thấy mỗi tháng hai nghìn tệ quá ít à? Mỗi tháng chị cho ba mẹ bao nhiêu tiền?” Vẻ mặt Đồng Phi có chút mất tự nhiên, “Sao em có thể so với chị được, chỉ là con gái đã gả ra ngoài.” “Tương lai em cũng phải lấy chồng, bây giờ em cũng phải chuẩn bị của hồi môn cho mình, nhưng tiền lương bây giờ của em ngay cả em cũng không sống nổi
Vì cái nhà này em đã bỏ ra rất nhiều rồi, nhưng em nhận lại được cái gì? Lần này về em cho mẹ năm nghìn tệ, nhưng mẹ lại lấy hai mươi nghìn tệ trong túi xách của em, hai mươi nghìn tệ kia không phải là của em, là bạn em cho em vay để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475196/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.