Chương trước
Chương sau
“Vậy em nói cho anh biết em là một người thế nào?”

“Tôi chỉ là một người phụ nữ bình thường, thậm chí còn ham giàu hơn những người phụ nữ khác

Tôi không thích anh vì anh không xuất sắc bằng Thẩm Thần Bằng, anh ấy mới thực sự là thái tử gia, bên cạnh anh ấy mới là mục tiêu cuối cùng của tôi

Anh cùng lắm chỉ là phú nhị đại, tôi không thích.” Hai tay Chương Lâm Vân siết chặt lại.

“Đồng Hiểu, em không phải người như thế, anh biết Đồng Hiểu không phải người như thế?

Đồng Hiểu cười lạnh, “Đó là vì các người đều bị tôi lừa gạt

Lúc tôi học lên đại học, tìm mọi cách trở thành bạn của Chung Hân Văn, vì tôi biết nhà cô ta có tiền, tôi có thể thông qua cô ta quen biết nhiều kẻ có tiền

Sau đó tôi đi làm ở Anh Đốn, vì tôi biết đó là học viện quý tộc, cũng có thể giúp tôi tiếp xúc với nhiều kẻ có tiền

Tôi thực sự đã làm được, tôi quen được Thẩm Thần Bằng, chắc tôi cũng không tìm được người đàn ông nào có địa vị cao hơn anh ta được nữa, cho nên tôi muốn buộc chặt anh ta lại, đừng ai nghĩ sẽ cướp anh ta khỏi tay tôi

Chương Lâm Vân, đây mới thực sự là tôi, tôi sẽ không vì anh mà thay đổi kế hoạch, cho nên xin anh hãy vĩnh viễn rời khỏi thế giới của tôi, đi tìm một cô gái đáng để anh yêu đi.”

Chương Lâm Vân lên xe, chiếc xe lao vút đi như một làn khói.

Đồng Hiểu thở dài thật sâu, xoay người đi về phía thang máy.

Trong lúc xoay người, một hình bóng quen thuộc từ gốc cây chậm rãi đi đến, nhìn bóng dáng cao lớn quen thuộc đó, tim Đồng Hiểu nhảy dựng lên.

Thẩm Thần Bằng, sao anh lại ở đây?”

Cô nghe thấy giọng nói của mình đang run rẩy

Thẩm Thần Bằng mỉm cười, “Đồng Hiểu, nếu không phải tôi quay về hôm nay, làm sao được thưởng thức màn kịch thú vị như vậy, cho đến bây giờ tôi vẫn không biết bên cạnh mình có một diễn viên xuất sắc như thế, kỹ năng diễn xuất của cô lại thuần thục như vậy, thậm chí lừa được tất cả mọi người

Đồng Hiểu, với thiên phú này, cô không đi làm diễn viên thì quá đáng tiếc.” “Thẩm Thần Bằng, anh hiểu nhầm rồi, những lời vừa nãy không phải lời thật lòng đâu.” Thẩm Thần Bằng cười lạnh, “Vậy đâu mới là lời thật lòng của cô, lại diễn thế nào với tôi?” Đồng Hiểu sợ hãi chạy đến nắm lấy tay anh, “Thẩm Thần Bằng, anh nghe em giải thích, những điều anh nghe thấy đều không phải là thật, chỉ là hiểu lầm thôi.”

Anh dùng sức hất tay cô ra, giọng nói lạnh lùng, “Đồng Hiểu, lời đã nói ra rồi, chúng ta cũng không cần phải giấu giếm nữa

Thật ra, đối với cô, tôi cũng chỉ là nhất thời thấy mới mẻ, chơi đùa chút thôi

Phụ nữ bên cạnh tôi, ai cũng vô cùng gợi cảm, thân hình nóng bỏng, nhìn thấy nhiều quá sẽ thấy chán

Đột nhiên gặp cô, cảm thấy cô gái này rất đơn thuần, nhất định còn chưa bị người khác nhúng chàm, nên muốn lừa gạt chơi đùa

Sở dĩ đến giờ còn chưa bỏ, thứ nhất là vì có chút không đành lòng, thứ hai là chút mới mẻ này vẫn còn, hơn nữa vẫn chưa tìm được người thay thế cô, nên vẫn giữ cô lại

Nhưng bây giờ xem ra nên sớm kết thúc rồi.”

Đồng Hiểu cúi đầu, nước mắt trào ra.

“Đồng Hiểu, dạng người như cô tôi gặp nhiều rồi, thủ đoạn cao hơn cô tôi cũng gặp rồi, thu lại đống nước mắt rẻ tiền của cô đi, chỉ làm người khác thấy đáng ghét hơn thôi

Sau này đừng đến đây nữa, bên cạnh tôi rất nhanh sẽ có người thay thế vị trí của cô, đơn thuần hơn cô, hay gợi cảm hơn cô tôi chọn được cả đống.”

Nói xong Thẩm Thần Bằng đi vào thang máy.

Vì nhớ cô, anh đi suốt đêm quay về, không nói trước với cô vì muốn cho cô bất ngờ

Nhưng không ngờ chưa kịp làm cô ngạc nhiên thì cô đã cho anh “bất ngờ”.

Anh quay lại nhà không thấy cô ở đó, đợi rất lâu vẫn chưa thấy cô về, gọi điện thoại cho cô thì điện thoại tắt máy.

Anh đang nghĩ, có lẽ cô đã trở về nhà trọ của mình

Lại lễ tấm thân mệt mỏi ra xe, lái hơn một tiếng đến nhà trọ của cô vẫn không có ai.

Lại lái thêm một giờ nữa để quay về, vì quá mệt trên đường còn suýt chút nữa bị tai nạn

Anh không nghĩ sẽ nghe trộm hai người đó nói chuyện, đó là ngoài ý muốn

Đúng lúc vừa vặn anh dừng xe

Nhìn thấy biển số xe quen quen, nghĩ mãi mới nhớ ra là xe của Chương Lâm Vân

Thời khắc đó, lửa giận của anh dâng lên, cô lại nhân dịp anh không ở nhà, vụng trộm đi gặp Chương Lâm Vân, chẳng lẽ cô không biết Chương Lâm Vân có ý với cô sao?

Anh lao ra định đánh Chương Lâm Vân một trận, lại không nghĩ rằng mình được chứng kiến một màn đặc sắc như vậy

ở trước mặt anh lúc nào cô cũng giả dạng thanh cao, giả bộ đáng thương, hóa ra đây mới là cảnh giới lừa đảo tối cao

Anh cười cười tự giễu, chợt phát hiện ra mình ngu xuẩn đến mức nào.

May mà nhận ra sớm, không đến mức càng lún càng sâu, trên thế giới này làm gì có ai thiếu ai thì không sống được?

Sau hôm đó, Thẩm Thần Bằng không đi tìm Đồng Hiểu nữa

Đồng Hiểu vẫn đi làm như bình thường

Tục ngữ nói, từ kiệm thành sang thì dễ, từ sang thành kiệm thì khó

Mỗi ngày cô ngồi tàu điện ngầm mất hai ba tiếng đồng hồ

Mỗi lần ngồi tàu điện ngầm cô đều nhớ đến hình ảnh tan tầm đi chợ mua đồ ăn, nấu cơm cho anh

Cô nghĩ mình nên tìm thêm việc để làm, bận rộn sẽ giúp cô quên nhanh hơn

Cô gọi điện cho công ty kia, muốn xin làm phiên dịch

Nhưng người phụ trách rất khách khí nói gần đây không có việc gì

“Quản lý Trần, nếu có việc liên quan đến phiên dịch, anh nhất định phải gọi tôi nhé, gần đây tôi rất rảnh.” Đầu kia nói, “Cô Đồng, bạn trai cô là người có tiền, sao phải vất vả như thế?”

Nói xong, anh ta lập tức hối hận.

Đồng Hiểu nhạy cảm nói, “Quản lý Trần, sao anh biết chuyện này?” “Tôi..

chuyện đó tôi...” Đầu kia ấp úng nói không lên lời

Đồng Hiểu giục, “Quản lý Trần, xin nói cho tôi, có chuyện gì vậy?” “Cô Đồng, thật ra lần trước gọi cô làm phiên dịch là ý của cậu Thẩm bạn trai cô, anh ta muốn giúp cô, nhưng lại không muốn để cô biết, nên mới nhờ chúng tôi

Thật xin lỗi, đã gạt cô.”

Cúp điện thoại, Đồng Hiểu mơ hồ

Thẩm Thần Bằng lặng lẽ giúp cô, cô lại không hay biết gì

Đồng Hiểu ngơ ngẩn đi về nhà trọ, thấy chủ nhà đang đứng dưới sân đợi cô

“Cô Đồng, cuối cùng cô cũng về, tôi ở đây đợi cô lâu rồi, vẫn không gặp được cô

Sắp đến hạn đóng tiền thuê nhà lần tiếp, cô sẽ không thuê nữa à?”

“Cháu vẫn thuê, ngày mai cháu sẽ gửi tiền thuê nhà nửa năm.”

Chủ nhà có vẻ hơi ngạc nhiên, “Cô Đồng, cô hà tất phải như vậy, bạn trai cô có tiền như thế, sao cô còn phải ở nơi như thế này?” Đồng Hiểu nhíu mày

“Cô Đồng, cô đừng chổi, tôi đã nhìn thấy mấy lần rồi

Cô và người đàn ông kia đi hai người về một đối, nhìn rất ngọt ngào

Hôm thứ bảy tôi còn thấy anh ta đến tìm cô, có điều cổ khống ở nhà, tôi thấy bạn trai cố đi xe Bentley

Chồng tôi nói, đó là xe bản giới hạn đấy.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.