Đồng Hiểu cúi đầu không nói gì.
“Em nằm lên giường nghỉ ngơi, tôi ngồi bên cạnh tự chơi một mình, bảo đảm không ảnh hưởng đến em, được chứ?” Đồng Hiểu hít sâu một hơi, nhìn vào mắt anh, nghiêm túc nói: “Thẩm Thần Bằng, mong anh đừng đối xử với tôi tốt như vậy nữa, tôi thật sự không thể báo đáp
Thứ anh muốn, tôi không cho được, anh đừng lãng phí thời gian với tôi.”
Thẩm Thần Bằng cau mày lại, lạnh lùng nói: “Đồng Hiểu, tôi không so đo với một bệnh nhân, nhưng nếu như em còn nói lời khiến tôi tức giận nữa, tôi sẽ không khách sáo đâu.”
Thẩm Thần Bằng, tôi đang nghiêm túc
Tôi không chơi nổi với anh.” Anh thở dài: “Tôi vẫn thích dáng vẻ em bị bệnh yếu ớt nằm ở trên giường hơn.” Khóe miệng Đồng Hiểu giật giật, không nói thêm gì nữa.
Ăn sáng xong cô nằm ở trên giường nghỉ ngơi, Thẩm Thần Bằng thì yên tĩnh ngồi ở bên cạnh nghịch điện thoại, giống như thật sự thực hiện cam kết, không quấy rầy cô
Nhưng một người khác phải sống sờ sờ ở bên cạnh, sao cô có thể yên tâm chìm vào giấc ngủ được?
Hình như Thẩm Thần Bằng nhìn thấu tâm tư của cô, cười nói: “Em không ngủ được à? Đồng Hiểu, em cũng ngủ đủ nhiều rồi
Em nằm đó đi, chúng ta nói chuyện chút.”
“Quan hệ của em và Chương Lâm Vẫn là thế nào?” Đồng Hiểu mím môi, thấp giọng trả lời: “Không có quan hệ.” “Vậy là tốt nhất, đỡ được không ít phiền phức
Bắt đầu từ bây giờ, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475145/chuong-715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.