Thẩm Thần Bằng mắng cô: “Em không có chút sức nào cả, đừng có bướng bỉnh nữa, tôi đút cho em.”
Đồng Hiểu đói thật, không quan tâm được nhiều, há miệng ăn
Thẩm Thần Bằng đã bao giờ thân thiết chăm sóc người khác như vậy chứ, trước kia ở bên Cố Thu, phần lớn thời gian là Cố Thu chăm sóc anh
Cô giặt quần áo nấu cơm cho anh, hễ là việc có thể làm, cô đều làm cả
Từ trước đến nay anh không biết, hóa ra cảm giác chăm sóc người khác cũng không tệ
Đồng Hiểu đang ăn, nước mắt đột nhiên rơi ra
Thẩm Thần Bằng bị dọa, vừa lau nước mắt cho cô, vừa lo lắng hỏi: “Sao thế? Có phải là nóng quá không?” Đồng Hiểu lắc đầu: “Tôi chỉ đột nhiên cảm thấy rất lâu không được ai chăm sóc như vậy thôi.” Cổ nhớ trước kia ở trường học, có một lần bị sốt, giáo viên gọi điện thoại bảo phụ huynh đi đón, mẹ cô đón cô về nhà, nói với cô ngủ một giấc là sẽ ổn
Sức khỏe của cô chưa bao giờ được coi trọng như vậy
Thẩm Thần Bằng Vuốt tóc cô: “Bây giờ biết tôi tốt rồi, sau này ngoan ngoãn nghe lời tôi, tôi sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc.” Thẩm Thần Bằng vừa đút cháo cho cô, vừa đắc ý nói: “Em nói có mấy người đàn ông có thể giống như tôi, bị em từ chối hết lần này đến lần khác nhưng vẫn quyết một lòng với em như vậy
Đồng Hiểu, nói thật, chưa bao giờ có người phụ nữ nào ác với tôi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475143/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.