Cô gái này rõ ràng nhìn thấy xe anh rồi nhưng lại không đếm xỉa đến, đi thẳng về phía trước.
“Đồng Hiểu, lên xe, tôi đưa em về nhà” “Thẩm Thần Bằng, anh đừng như vậy, anh đã quấy nhiễu tối rồi.” Thẩm Thần Bằng tức giận, mở cửa xuống xe, nước mưa rơi lên trên người anh, anh cũng không để ý, cầm lấy tay cô kéo lên xe
Đồng Hiểu dùng sức hất ra.
Anh gầm lên giận dữ: “Trời mưa lớn như vậy, tốt nhất em đừng có làm loạn nữa, có lời gì lên xe rồi nói!” “Thẩm Thần Bằng, anh không phải là gì của tôi, tại sao tôi phải lên xe anh, mong anh đừng đến làm phiền tôi nữa!” Anh cố nhịn cơn giận, hòa nhã nói: “Cho dù là phụ huynh học sinh, trời mưa đưa cô giáo về nhà cũng là chuyện nên làm” “Trời mưa đi làm tan làm đối với tôi mà nói không phải lần đầu tiên, đã sớm quen rồi, cho nên anh cũng không cần phải phiền phức như vậy.” Đồng Hiểu nói rồi dùng sức hất tay anh ra, đi thẳng
Lúc này cả người Thẩm Thần Bằng đã ướt đẫm, anh gào lên với bóng lưng cô: “Đồng Hiểu, cái người phụ nữ không biết tốt xấu này, em đừng có lên mặt quá!” Anh quay lên xe, khởi động xe, cố ý lái nhanh qua người cổ
Xe lao vào vũng nước ở ven đường, bắn lên người, lên mặt Đồng Hiểu
Đồng Hiểu lau mặt, trong nháy mắt xe của anh đã biến mất ở trước mắt
Người như Thẩm Thần Bằng quá nguy hiểm, cô không muốn có bất cứ liên quan gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475141/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.