“Đến cũng đến rồi, em ăn chút đi, tôi bảo đảm ăn xong tôi sẽ đưa em về nhà ngay”
Đồng Hiểu bị ép ăn cố gắng một chút
Món ăn đẹp mắt, mùi vị thì càng ngon hơn
Nói không khoa trương chút nào, đây là đồ ăn ngon nhất có được ăn sau khi đến Bắc Kinh sáu năm
Món nào cũng vừa miệng nên bất giác cô đã ăn nhiều
Nhìn vẻ đắc ý trong mắt Thẩm Thần Bằng, cô có chút hối hận
Anh hài lòng xoa đầu cô: “Thế nào? Mùi vị không tệ đúng không? Đầu bếp ở đây toàn là đỉnh cao trong nước.” Đồng Hiểu đẩy tay anh ra, thấp giọng nói: “Mong anh tôn trọng một chút, đừng động vào người tôi.” “Được được được, em muốn ăn thêm chút nữa không?” Đồng Hiểu đứng lên: “Không ăn nữa, tôi nó rồi, cảm ơn anh.” Thẩm Thần Bằng không nhìn nổi cái dáng vẻ khách sáo, cố gắng kéo dãn khoảng cách của cô.
“Đi thôi, tôi đưa em về nhà.”.
Thẩm Thần Bằng thận trọng lái xe, anh cố ý thăm dò: “Chung cư của tôi ở gần đây, em có muốn vào ngồi chơi một lúc không?” Đồng Hiểu phản ứng rất mạnh, lạnh lùng trả lời: “Không muốn, hoặc là đưa tôi về nhà, hoặc là thả tôi xuống.” Thẩm Thần Bằng hừ lạnh một tiếng, ngoan ngoãn lái xe đưa cô về nhà.
“Tại sao em không thuê nhà ở gần trường học?”
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, hờ hững trả lời: “Nhà ở gần trường quá đắt.”
“Có thể đặt bao nhiêu chứ, vả lại đắt chút thì đã sao, thời gian so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475139/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.