Chương trước
Chương sau
[Được, tôi đón Đinh Đinh về nhà sau đó sẽ đi đón em.]

Đồng Hiểu, tôi xem em tránh tôi đến lúc nào

Ông cụ Thẩm nhìn anh cười thì nói: “Thằng nhóc này làm sao thế?” Tiết Ngọc Lan nhún vai: “Con cũng không biết, chẳng lẽ đầu óc không bình thường?” “Không phải con trai con yêu rồi chứ?” Tiết Ngọc Lan hậm hực: “Cái kiểu lưu manh như nó, cô gái tốt nhà nào thèm chứ.” “Lần trước đi xem mắt con gái nhà họ Chung thế nào rồi?” Tiết Ngọc Lan phiền muộn: “Không được ạ, thật sự không biết nó muốn tìm người như thế nào.” Ông cụ Thẩm thở dài: “Cho nó thêm chút thời gian đi, đừng ép nó tùy tiện tìm một cô gái về nhà, tình cảm là thứ không thể tùy ý

Nhất là bọn nhỏ bây giờ, động một chút là ly hôn, chẳng trách dọa người

Đoạn tình cảm trước ảnh hưởng đến Thần Bằng quá lớn, nói ra chúng ta đều có lỗi.”

“Ba, quá khứ đã qua rồi thì để cho nó qua đi

Bây giờ con đã không trông chờ gì nó tìm một cô thiên kim đại tiểu thư về, con chỉ muốn nó có thể tìm được một cô gái nó thích, giống như Noãn Noãn và Huy, luôn ân ái.” Thẩm Thần Bằng đi đón Đinh Đinh về nhà, Hà Thu Đình dắt tay Đinh Đinh giao cho Thẩm Thần Bằng.

Thẩm Thần Bằng hỏi: “Cô Hà, các cô tan làm hết chưa?”

Hà Thu Đình thấy Thẩm Thần Bằng chủ động nói chuyện với cô ta, trái tim đập điên cuồng, cười trả lời: “Thứ tư hàng tuần, sau khi tan làm chúng tôi đều phải họp.” “Vậy à, thật là vất vả, bình thường các cô họp đến mấy giờ?” “Cũng không vất vả lắm, năm giờ là có thể tan làm rồi.”

Thẩm Thần Bằng lại hỏi biểu hiện của Đinh Đinh hôm nay ở trường, Hà Thu Đình nói với anh một tràng, tóm lại đều là lời hay ý đẹp

Đồng Hiểu thấy Hà Thu Đình đang trao đổi với Thẩm Thần Bằng thì thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cô sợ nhất là Thẩm Thần Bằng làm khó cô

Sau khi tiễn các bạn nhỏ về hết, cô quay lại phòng học, thu dọn lại đồ đạc xong, Hà Thu Đình mới quay lại.

Vừa vào lớp học, Hà Thu Đình đã chất vấn: “Vừa nãy sao cô không đợi tôi cùng về?” Đồng Hiểu bĩu môi: “Tôi thấy cô và phụ huynh đang trao đổi nên không đợi cô nữa.” Hà Thu Đình hậm hực: “Lần sau có chuyện như vậy, tôi cũng không đợi cô.” Hà Thu Đình nghĩ mà tức, vốn dĩ đang nói chuyện tử tế với Thẩm Thần Bằng, Đồng Hiểu vừa đi, Thẩm Thần Bằng đã nói: “Cô Hà, tôi không làm chậm trễ việc họp của cô nữa.” “Bác của Mạc Tử Ý rất chiều nó, kiểu đàn ông như vậy thật tốt, sau này nếu như có con không biết anh ta còn chiều con thế nào

Cũng không biết rốt cuộc nhà anh ta có bối cảnh gì?” Đồng Hiểu không lên tiếng, làm xong việc, cô cùng Hà Thu Đình đến phòng họp

Trên đường bọn họ gặp Chung Hân Văn, nhưng Chung Hân Văn chỉ lạnh lùng nhìn cô một cái rồi đi luôn

Hà Thu Đình cười nói: “Đồng Hiểu, cố và Chung Hân Văn tuyệt giao thật đấy à?” Cô ta nhớ lúc Đồng Hiểu mới đến trường này được phân nhận chung một lớp với cô ta

Cô ta ỷ vào việc Đồng Hiểu là người mới, rất nhiều việc đều chỉ thị Đồng Hiểu làm

Chung Hân Văn tìm cô ta, hung hăng dạy dỗ cô ta một trận, chỉ vào mặt cô ta cảnh cáo: “Cô còn dám bắt nạt Đồng Hiểu nữa, tôi sẽ khiến cô không sống yên được ở cái trường này!”

Hà Thu Đình sợ vì nhà Chung Hân Văn có bối cảnh, bối cảnh còn rất to lớn, đây là chuyện mọi người đều biết.

Thật không ngờ hai người đã từng thân thiết như vậy bây giờ lại như thành kẻ thù, gặp nhau là trừng mắt trợn mày

Kết thúc một tiếng học chính trị, hiệu trưởng nhà trẻ giữ bọn họ lại, đương nhiên cũng là vì chuyện của Mạc Tử Ý

“Cô Hà, cổ Đồng, con trai anh Mạc ở trong lớp các cô thế nào?”

Hà Thu Đình cười trả lời: “Thằng bé vô cùng đáng yêu, gia giáo cũng tốt, rất có quy củ, chỉ là thỉnh thoảng hơi nghịch ngợm, nhưng trẻ con nghịch ngợm là việc bình thường

Tóm lại hiệu trưởng cứ yên tâm, chúng tôi biết nên làm như thế nào.”

Hiệu trưởng rất vui vẻ, kéo tay hai người bọn họ nói: “Để thằng bé ở lớp các cô, tôi rất yên tâm

Trong cái trường này, người tôi tin tưởng nhất chính là hai cô.”

Hà Thu Đình lựa thời cơ hỏi: “Hiệu trưởng, ba thằng bé là ngài Mạc của tập đoàn Mạc thị, chúng tôi đều biết

Vậy mẹ của đứa bé có bối cảnh gì? Thỉnh thoảng bác đứa bé sẽ đến đón nó, nhìn qua cũng rất cao quý.” Hiệu trưởng cười nói: “Đúng vậy, ông ngoại thằng bé là người lợi hại nhất, hai người biết là tốt rồi, chuyện này không thể truyền ra ngoài.” Liên tưởng đến họ của Thẩm Thần Bằng, Hà Thu Đình và Đồng Hiểu đều bị dọa giật mình

Chẳng trách ông ngoại bà ngoại ông nội bà nội đứa bé chưa bao giờ xuất hiện, vẫn luôn là tài xế đưa đón

“Các cô không cần áp lực quá, ngài Mạc và cố Mạc đều là người rất dễ chung sống

Đi ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng, hai người vẫn có chút sợ hãi

Hà Thu Đình kinh ngạc nói: “Tôi lại có thể gặp được người cao quý như vậy, chẳng trách mẹ tôi xem bói cho tôi, nói trong đời tôi có quý nhân phù trợ.” Đồng Hiểu thì vô cùng thấp thỏm, trái tim không thể bình tĩnh được

Trở lại phòng làm việc, Đồng Hiểu ngồi ở chỗ của mình, tinh thần bất ổn.

Hà Thu Đình thì đã khôi phục lại: “Đồng Hiểu, cô không về à?” “Tôi vẫn chưa chuẩn bị xong bài ngày mai, lát nữa tôi sẽ về” “Vậy tôi đi trước đây, vốn còn định đưa cô đến trạm xe điện ngầm.” Hà Thu Đinh vẫy tay với cô rồi rời đi trước

Hà Thu Đình lái xe rời khỏi cổng trường học, nhìn thấy có một chiếc Bentley đỗ ở cổng trường, cô ta thở dài, thầm nghĩ trong lòng, nếu như ngày nào đó có thể bán được vào Thẩm Thần Bằng - thái tử gia chân chính, cô ta cũng có thể lái Bentley rồi

Cô ta không thể ngờ người ngồi bên trong chính là Thẩm Thần Bằng

Đồng Hiểu đợi người trong trường đi gần hết rồi mới dám đi ra cổng trường

Thẩm Thần Bằng nhìn thấy cô từ xa, lái xe đến trước mặt cô

Đồng Hiểu gần như không chút có do dự, mở cửa xe ngồi vào ngay, cô rất sợ bị một số người nhìn thấy

Chút tâm tư này sao có thể giấu được Thẩm Thần Bằng, anh cười nói: “Xem ra em tương đối thích yêu đương bí mật, đoạn tình cảm này cứ phải lén lén lút lút thế à?” Đồng Hiểu không lên tiếng, tầm mắt từ đầu đến cuối đều hướng ra ngoài cửa sổ

Xe chạy ra khỏi trường học rất xa, cô mới lạnh lùng nói một câu: “Anh dừng ở bên đường đi.” Thẩm Thần Bằng nhướng mày: “Em không nhầm chứ? Mặc dù ở bên đường quả thật tương đối kích thích, nhưng lúc này thì đói bụng rồi, nên lấp đầy bụng trước đã.” Đồng Hiểu có thiểu năng thể nào đi nữa cũng hiểu ý anh.

Cô hét lớn: “Dừng xe!”

Thẩm Thần Bằng bị khí thế của cô làm kinh hãi, ngoan ngoãn dừng xe ở ven đường.

“Rốt cuộc em làm sao thế?” “Thẩm Thần Bằng, thứ anh muốn chỉ là cơ thể tôi đúng không? Nếu như tôi cho anh, lúc nào anh có thể bỏ qua cho tôi?” Thẩm Thần Bằng phiền muộn, hậm hực nói: “Tôi muốn cơ thể em làm gì? Những người phụ nữ bên cạnh tôi, dáng người ai không đẹp hơn em?” “Vậy anh muốn cái gì? Chỉ cần anh nói ra, tôi đều cho anh hết, xin anh tha cho tôi đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.