[Được, tôi đón Đinh Đinh về nhà sau đó sẽ đi đón em.]
Đồng Hiểu, tôi xem em tránh tôi đến lúc nào
Ông cụ Thẩm nhìn anh cười thì nói: “Thằng nhóc này làm sao thế?” Tiết Ngọc Lan nhún vai: “Con cũng không biết, chẳng lẽ đầu óc không bình thường?” “Không phải con trai con yêu rồi chứ?” Tiết Ngọc Lan hậm hực: “Cái kiểu lưu manh như nó, cô gái tốt nhà nào thèm chứ.” “Lần trước đi xem mắt con gái nhà họ Chung thế nào rồi?” Tiết Ngọc Lan phiền muộn: “Không được ạ, thật sự không biết nó muốn tìm người như thế nào.” Ông cụ Thẩm thở dài: “Cho nó thêm chút thời gian đi, đừng ép nó tùy tiện tìm một cô gái về nhà, tình cảm là thứ không thể tùy ý
Nhất là bọn nhỏ bây giờ, động một chút là ly hôn, chẳng trách dọa người
Đoạn tình cảm trước ảnh hưởng đến Thần Bằng quá lớn, nói ra chúng ta đều có lỗi.”
“Ba, quá khứ đã qua rồi thì để cho nó qua đi
Bây giờ con đã không trông chờ gì nó tìm một cô thiên kim đại tiểu thư về, con chỉ muốn nó có thể tìm được một cô gái nó thích, giống như Noãn Noãn và Huy, luôn ân ái.” Thẩm Thần Bằng đi đón Đinh Đinh về nhà, Hà Thu Đình dắt tay Đinh Đinh giao cho Thẩm Thần Bằng.
Thẩm Thần Bằng hỏi: “Cô Hà, các cô tan làm hết chưa?”
Hà Thu Đình thấy Thẩm Thần Bằng chủ động nói chuyện với cô ta, trái tim đập điên cuồng, cười trả lời: “Thứ tư hàng tuần, sau khi tan làm chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475137/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.