Chung Hân Văn lái xe, nước mắt đã làm mờ tầm mắt cô ta, cô ta phanh xe, dừng lại ở ven đường.
Tình bạn và tình yêu, tóm lại không thể toàn vẹn cả hai, nhưng tại sao đến cuối cùng, cô ta mất tình bạn, cũng không có được tình yêu? Thẩm Thần Bằng đưa Chung Hân Nhiên về nhà rồi lái xe đi đến quán rượu đã đặt trước
Uống chút rượu vào là cả người anh đều không thoải mái, có dục vọng rất mãnh liệt, muốn gặp được một ai đó
Anh cũng thật sự làm như vậy, lái xe một tiếng đi đến khu dân cư hẻo lánh của Đồng Hiểu
Đồng Hiểu đang mơ mơ màng màng ngủ thì nghe thấy có người ở gõ cửa, cô nhìn đồng hồ, một giờ sáng, cô sợ hãi chui vào trong chăn
Tình hình an ninh trật tự ở khu dân cư này trước nay không tốt, nghe hàng xóm sát vách nói nửa đêm có người gõ cửa sổ, vào ở hai tháng, cô chưa bao giờ gặp
“Đồng Hiểu, mở cửa.”
Giọng nói có chút quen thuộc vang lên ở bên ngoài, lúc này cô mới biết nhất định là người quen.
Cô đi ra mở cửa, không ngờ chủ nhân của giọng nói lại là Thẩm Thần Bằng.
“Anh Thẩm, anh.” Thẩm Thần Bằng xiêu xiêu vẹo vẹo đi vào phòng cô, ngồi xuống sofa.
“Anh Thẩm, nửa đêm anh tìm tôi có chuyện gì không?”
Anh ngẩng đầu lên nhìn cô, giọng nói khàn khàn có sức hút: “Đồng Hiểu, tôi uống rượu, lái xe một tiếng đến tìm em, em còn hỏi tôi tìm em có chuyện gì?” “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475134/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.