Có một lần, hắn không nhịn được nổi giận với cô: “An Noãn, có phải em là động vật máu lạnh không? Anh đã hạ thấp mình vậy rồi tại sao vẫn không chịu tái hôn với anh?”
“Em chính là động vật máu lạnh, em sẽ không tái hôn
Mạc Trọng Huy, anh là đàn ông thì đừng có hạ mình như vậy.” Mạc Trọng Huy tức giận: “Một ngày nào đó anh chán nản, đi tìm người phụ nữ khác để kết hôn, đến lúc đó em đừng có hối hận.” An Noãn không tức giận mà cười nói: “Em sẽ đợi ngày đó, là đàn ông thì anh làm đi cho em xem.” Mạc Trọng Huy lại hạ giọng, ôm lấy cô cầu xin: “An Noän anh xin em, hãy tái hôn với anh đi, chúng ta như thế này là đang ở sống chung bất hợp pháp, nểu cảnh sát điều tra ra chúng ta có thể bị ngồi tù đó.” “Vậy anh cút đi, cút ra khỏi nhà họ Thẩm, anh đừng có mặt dày ngày nào cũng ở lại nhà họ Thẩm nữa.”
“An Noãn...”
“Mạc Trọng Huy, anh có buồn nôn không hả, tránh xa em ra.” Mỗi lần như vậy, Mạc Trọng Huy đều lười lý luận với cô, trực tiếp dùng thân thể chứng minh cô là người phụ nữ của mình
An Noãn miệng thì nói rất ghê gớm, nhưng mỗi lần đến lúc như thế, thân thể lại không thể át nổi hẳn
Mọi người trong nhà ai cũng giục, lần lượt khuyên giải, An Noãn không chút dao động khiến mọi người đều phiền muộn
Ngày nào ổng cụ Thẩm cũng lẩm bẩm một câu: “Rượu mừng này thật là khó đợi.” Sau vô số lần bị từ chối, Mạc Trọng Huy gần như phát điên, chỉ muốn ép cô đến Cục Dân chính, trực tiếp cầm tay cô ký tên là xong
Thẩm Thần Bằng thấy tâm trạng hắn không tốt nên mời hẳn đi bar uống rượu
“Người anh em, tôi nói cho cậu biết, đàn bà không thể chiều quá được, cậu phải thể hiện chút thái độ đi
Hai ngày cậu không về nhà xem con bé có tức giận hay không.” Mạc Trọng Huy sầu muộn uống rượu
“An Noãn bị mấy người chiều hư rồi.” Mạc Trọng Huy tức tối: “Ai chiều cô ấy, cố ấy tự chiều bản thân mình.”
Thẩm Thần Bằng cười thành tiếng: “Chính là cậu và ba tôi dẫn đầu, sắp chiều con bé đến mức chi trời bằng vung rồi
Con bé muốn làm gì cái gì thì làm cái đó, ba tôi cũng không làm gì được nó
Chuyện tái hôn đơn giản như vậy, bao nhiêu người thay nhau khuyên đều không có tác dụng, tôi nghĩ chỉ còn cách đợi Đinh Đinh lớn lên nói với con bé: mẹ, mẹ tái hôn với ba đi, không biết đến lúc đó con bé có nể mặt con trai không.”
Mạc Trọng Huy càng nghĩ càng chán nản
“Huy, nghe tôi đi, cậu đừng về nhà hai ngày, chắc chắn nó sẽ sốt ruột
Lại tạo thêm một ít tin tức linh tinh mới, khiến nó biết xung quanh cậu có rất nhiều phụ nữ, không phải là không thể thiểu nó.” Mạc Trọng Huy tức giận mắng: “Cậu có phải là anh cô ấy không hả? Cậu nói cái gì thế?” Thẩm Thần Bằng bĩu môi: “Đã nhìn thấy chưa, nhìn thấy chưa, Noãn Noãn nghe tôi nói như vậy chắc chắn vỗ tay nói được, cậu lại tức giận
Cậu đúng là để không có tiền đồ, chẳng trách Noãn Noãn lại như vậy.” Tung tin đồn linh tinh, cho hắn mượn gan hùm hắn cũng không dám
Hắn ngồi uống với Thẩm Thần Bằng đến sáng sớm hôm sau mới quay về nhà họ Thẩm
Thẩm Thần Bằng đã uống say rồi, có lẽ là mượn rượu giải sầu, Mạc Trọng Huy lại rất tỉnh táo
Về đến nhà, Mạc Trọng Huy phát hiện An Noãn đã khóa trái cửa lại
Hắn hối hận đến mức tím tái ruột gan, không có chuyện gì tự dưng đi uống rượu gì chứ, cô gái này lại làm loạn rồi
Hắn chỉ đành ngủ trên sofa dưới phòng khách một đêm
Ngày hôm sau ông cụ Thẩm nhìn thấy lại dạy cho An Noãn một bài
“Con bé này, cháu làm loạn đủ chưa hả, không chịu tái hôn thì thôi đi, tại sao lại có thể để Huy nằm ngủ trên sofa như thế?” An Noãn vừa định nói gì đó thì Mạc Trọng Huy rất thức thời, hắn thẳng thắn nói với ông cụ: “Ông ngoại, là cháu không tốt, tối hôm qua đi bar uống rượu với Thần Bằng, tối về muộn sợ làm ồn mọi người nên không lên trên.” “Vậy à, Noãn Noãn cháu tự nghe xem, Huy chu đáo biết bao, cháu khi nào mới có thể chu đáo chút giống Huy hả?” An Noãn không thể chịu đựng nổi nữa, oán trách: “Ông ngoại, trong mắt ông anh ấy làm gì cũng đều tốt cả.” “Ông thích Huy, khi nào cháu tái hôn với Huy, ông ngoại cũng sẽ thích cháu.”
An Noãn tức tối: “Cháu không cần ông phải thích cháu, cháu sẽ không tái hôn với anh ấy.”
Ông cụ Thẩm tức giận đến nỗi không thèm quan tâm đến cô
Lúc sáu tháng tuổi, Đinh Đinh đã ngồi được rồi, bây giờ thằng bé rất yêu Mạc Trọng Huy, điều này làm An Noãn cảm thấy thất bại
Bữa tối hôm đó, nhân lúc mọi người trong nhà đều có mặt, An Noãn khẽ nói: “Cháu quyết định ngày mai bắt đầu đi làm, dù sao cháu có ở nhà hay không đối với Đinh Đinh mà nói đều như nhau cả.” Thẩm Diệc Minh xoa đầu cố, cười nói: “Sao thế, còn giận dỗi với trẻ con à, bây giờ Đinh Đinh còn nhỏ, đợi nó lớn một chút thì sẽ biết là cần mẹ.”
“Cháu nói nghiêm túc đấy, cháu muốn đi làm.”
“Đợi Đinh Đinh tròn một tuổi hãy nghĩ đến chuyện đi làm, bây giờ thằng bé mới là quan trọng nhất.” An Noãn không thoải mái nói: “Nó có ba là đủ rồi, hoàn toàn không cần cháu.”
Điều làm An Noãn hậm hực nhất là tối qua cô dỗ con ngủ, thằng bé cứ khóc mãi, Mạc Trọng Huy vừa bể nó đã vui vẻ cười khúc khích
Mạc Trọng Huy còn vì vậy mà cười nhạo cô một trận, làm An Noãn chịu đả kích rất lớn
Ở cái nhà này, cô sắp bị hai ba con họ bắt nạt tức chết rồi
Đinh Đinh bắt nạt cô thì thôi đi, Mạc Trọng Huy còn ghê gớm hơn, có lúc ban ngày ban mặt nhất có trong phòng không cho ra ngoài, động tay động chân với cô
Cô cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy cô sẽ điên mất
Không ngờ khi cô nhắc đến chuyện đi làm, cả nhà lại không một ai đồng ý
Mạc Trọng Huy căn bản coi như không nghe thấy gì, hắn múc cho cô một bát canh: “Ngoan, uống đi, anh đích thân nấu cho em đấy.” An Noãn uống hai ngụm, cảm thấy buồn nôn, chạy đến phòng tắm nôn thốc nôn tháo
Mạc Trọng Huy đi cùng cô, rất lo lắng
Tất cả mọi người đều dùng đũa mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Đợi An Noãn nôn xong quay lại, Đậu Nhã Quyên nói: “An Noãn, không phải là cháu lại mang thai rồi chứ?”
Lời Đậu Nhã Quyên khiến An Noãn nghe như sét đánh ngang tai, tính ra hình như cô đã bị chậm rồi
Cô cảm thấy trước mắt tối lại, thật sự muốn ngất đi luôn
An Noãn có thể tính ra, đương nhiên Mạc Trọng Huy cũng có thể tính ra, mấy ngày trong tháng đó, Mạc Trọng Huy còn nhớ rõ hơn cô
Mấy ngày trước hắn còn nhắc nhở cô, tại sao tháng này vẫn chưa tới? Mạc Trọng Huy không quan tâm đang ở chỗ đông người, ôm chặt lấy cô: “Ăn cơm xong, anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra.” An Noãn quát: “Kiểm tra cái gì? Em sẽ không mang thai đâu.”
Thẩm Diệc Minh cau mày lại: “Noãn Noãn, không được làm loạn nữa, ăn cơm xong cháu đi bệnh viện.” Lúc này An Noãn mới chịu yên
Đi đến bệnh viện kiểm tra, kết quả cô đã mang thai hai tuần rồi.
An Noãn nghe được kết quả, đấm đá Mạc Trọng Huy một trận: “Mạc Trọng Huy, tại sao anh không đi chết đi!”
Mạc Trọng Huy cười thầm trong lòng, bề ngang cô lên.
Mạc Trọng Huy, anh bị điên à, bỏ em xuống.” Mạc Trọng Huy bế cô lên xe, không khởi động xe ngay mà gọi điện cho người nhà, đầu tiên là gọi đến nhà họ Thẩm báo tin vui, tiếp theo là gọi cho Đường Tĩnh Vi báo tin vui, tiếp theo nữa là gọi cho Thẩm Thần Bằng và Thẩm Thần Phong, còn gọi cho cả trợ lý Trương
Cô nhìn Mạc Trọng Huy đang lục danh bạ, tìm đến số của Thẩm Cẩm Phong, có lẽ lại định gọi cho anh ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]