“Huy, con đừng nói sang chuyện khác, có thể để mẹ nhìn cháu trai của mẹ một lần được không? Có phải ngay cả con cũng không quyết định được chuyện này thay An Noãn hay không? Sao con bé đó lại nhẫn tâm như vậy, có phải chờ đến lúc mẹ chết đi rồi nó cũng không chịu để mẹ gặp cháu trai không hả?” “Mẹ, không phải như vậy, An Noãn không phải loại người đó.” “Vậy lúc nào thì có thể để mẹ gặp được cháu trai?” Mạc Trọng Huy nói thật nhỏ: “Mẹ yên tâm, con sẽ sắp xếp, con nhất định sẽ cho mẹ được nhìn thấy cháu trước khi mẹ phẫu thuật.”
“Nhưng mẹ không muốn làm phẫu thuật đâu, cứ sống được ngày nào thì hay ngày ấy.” Mạc Trọng Huy cảm thấy bực bội: “Mẹ, mẹ không cần nói gì hết, cứ nghỉ ngơi trước đi đã.” “Chủ Nhi đâu? Chủ Nhi rõ ràng đang ở cạnh mẹ mà.” “Cô ta đi rồi, Mẹ, sau này mẹ cách xa cô ta ra, cô ta tiếp cận mẹ là có mục đích đấy.”
“Chủ Nhi đơn thuần như vậy, nó làm gì có mục đích gì chứ? Tất cả những việc nó làm chỉ vì nó quá yêu con mà thôi
Con không chấp nhận tình yêu của nó thì thôi, nhưng con không thể nhục mạ nó thế được.”
Mạc Trọng Huy bất lực, hắn đành bảo: “Mẹ, không nói những điều này nữa, mẹ nghỉ ngơi đi, con sẽ ở lại đây với mẹ.”
Lúc này Đường Tình Vi mới nhắm mắt lại.
Thấy Đường Tình Vi đã ngủ, Mạc Trọng Huy mới đi ra khỏi phòng bệnh, chuẩn bị gọi điện thoại
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475107/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.