Cung Thiên Hồng lắc đầu.
“Tại sao con phải khổ như vậy, cho dù tất cả mọi người trên thế giới này ép cậu ta, con tưởng là cậu ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao?” “Ít nhất có thể cắt đứt con đường anh ấy quay lại với vợ cũ của mình.” Mạc Trọng Huy không có buổi xã giao, từ chối ăn cơm ở nhà chỉ là do không muốn ăn mà thôi
Hắn lái xe chầm chậm không mục đích, hình như tất cả mọi người trên thế giới này đều biết An Noãn sẽ không bao giờ quay trở lại bên cạnh hắn nữa, nhưng hắn lại vẫn không tin
Từ đầu đến cuối hắn vẫn tự lừa dối bản thân mình rằng An Noãn vẫn là của mình.
Thật là ấu trĩ
Hắn không nhịn được mà tự cười nhạo bản thân
Bất giác, hắn lại lái xe đến nhà họ Thẩm
Con đường này quá đỗi quen thuộc, hắn luôn không cần nghĩ ngợi gì mà lái xe đến đây.
Gần như ngày nào lính cảnh vệ trong nhà cũng thấy hắn đến, đều sắp bị hắn làm cảm động rồi
Nhưng bọn họ không dám làm trái lại mệnh lệnh của Thẩm Diệc Minh, mỗi ngày đều chỉ có thể âm thầm thở dài trong lòng
Bọn họ còn đề nghị với Mạc Trọng Huy: “Anh Mạc, hay là anh gọi điện thoại cho cô An đi, anh không thể đi vào, nhưng cô An có thể ra ngoài.”
Mạc Trọng Huy lắc đầu, bảo An Noãn ra gặp hắn, nghĩ thổi hắn cũng không dám.
Tối nào Mạc Trọng Huy cũng đều lái xe đến đây, đợi khoảng hai ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475092/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.