Có một loại cảm động là vô hình, có một loại cảm động chôn sâu ở trong lòng.
Tình yêu là xuất phát từ cả hai phía, cô có thể cảm nhận được rõ ràng tình yêu của Thẩm Diệc Minh đối với cô
Cũng như vậy, có bằng lòng yêu thương người ba này
Thẩm Diệc Minh cưng chiều hỏi cô, “Cháu gái, ban đêm dậy cho con bú vất vả quá, hay là đêm cho thằng bé uống sữa bò đi.” An Noãn lắc đầu, “Không, không vất vả a, chút hy sinh này có đáng là gì? Thẩm Diệc Minh vỗ nhẹ đầu cô, cười nói, “Mới đó mà cháu đã làm mẹ rồi, nhìn đứa bé bây giờ, bác gần như có thể tưởng tượng được dáng vẻ cháu lúc còn bé.”
An Noãn bĩu môi, “Cục cưng có giống cháu đâu, nó giống Mạc Trọng Huy nhiều hơn.” Nói xong cô lập tức hối hận, bởi vì cô thấy Thẩm Diệc Minh cau mày lại
An Noãn hít sâu một hơi, nếu đã nói đến chuyện này rồi, cô dứt khoát nói thẳng, “Bác hai, có chuyện này cháu muốn thương lượng với bác.” Thẩm Diệc Minh cười gật đầu, “Chuyện gì mà nghiêm túc như vậy?” “Con cháu cũng sắp đầy tháng rồi, trước kia cháu đã đồng ý với Mạc Trọng Huy, đứa bé ra đời nhất định sẽ cho anh ta gặp một lần
Cho dù giữa cháu và anh ta có không vui thế nào thì anh ta vẫn là ba của đứa bé
Cho nên, có thể cho anh ta gặp con không?”
Thẩm Diệc Minh không vui cau mày lại, trầm giọng nói, “NoAn Noãn, tại sao cháu vẫn nghĩ đến nó?”.
“Bác hai, cháu không nghĩ đến anh ta nữa, nhưng cháu cảm thấy như vậy không công bằng với anh ta, cho anh ta gặp con một lần đi, bác hại, cháu cầu xin bác!”
Thẩm Diệc Minh thở dài, “Nếu cháu đã cầu xin bác vì nó thì bỏ đi, cho nó gặp một lần
Hôm đầy tháng được không? Dù sao đầy tháng cũng không tổ chức lớn, cả nhà chúng ta ăn bữa cơm thôi.”
An Noãn gật đầu: “Cảm ơn bác hai, cháu biết bác sợ cháu bị chịu thiệt, cháu bảo đảm với bác, cháu sẽ không để cho mình bị chịu thiệt nữa
Cho dù Mạc Trọng Huy đổi với cháu thể nào, đứa bé vẫn là con của anh ta, cháu tin anh ta yêu đứa bé.”
Thẩm Diệc Minh nghiêm túc nói, “Bác phải nói trước, hôm đầy tháng có thể cho Mạc Trọng Huy đến, nhưng những người khác của nhà họ Mạc thì miễn đi, bác không dám mạo hiểm như vậy.” An Noãn cười gật đầu
Cô tin Đường Tĩnh Vi và Mạc Bạch Linh đều không thích đứa bé này
Sau khi được Thẩm Diệc Minh đồng ý, An Noãn tìm Thẩm Thần Bằng, nói chuyện này với anh ta.
Thẩm Thần Bằng đầu tiên hơi kinh ngạc, sau đó cười nói: “An Noãn, chuyện này em phải đích thân nói với Huy, anh không làm người truyền lợi đâu.” “Anh không nói thì bỏ đi, Mạc Trọng Huy cũng không tìm em, em không biết anh ta có muốn gặp con thật không.”
“An Noãn, em có ý gì? Em không biết Huy yếu đứa bé này nhiều đến thế nào sao? Hầu như ngày nào cậu ta cũng đòi anh gửi ảnh của thằng bé, trợ lý Trương nói với anh, cậu ta thường xuyên ở phòng làm việc xem ảnh của con, mỗi lần xem phải đến mấy tiếng liền
Mà càng khoa trương hơn là cậu ta có thể ngẩn người nhìn ảnh của con cả đêm không ngủ
An Noãn, em có thể cầu xin ba cho Huy đến nhà gặp đứa bé, anh tin em vẫn còn tình cảm với Huy
Anh cũng tin, chỉ cần em mở miệng, vì em, cái gì ba cũng sẽ đồng ý
Vì đứa bé, em hãy tái hôn với Huy đi, đừng giày vò nhau nữa.”
An Noãn cau chặt mày lại, “Anh, anh hết chuyện để nói rồi hả? Gọi điện thoại cho anh ta giúp em đi.”
Sau đó Thẩm Thần Bằng lấy điện thoại ra bấm số của Mạc Trọng Huy
Chỉ hai tiếng chuông reo, điện thoại đã kết nối.
“Huy, em gái tôi có tin tức tốt muốn nói với cậu.”
Thẩm Thần Bằng nhét điện thoại vào trong tay An Noãn rồi chạy ra khỏi phòng ngủ.
An Noãn cầm điện thoại, nghe giọng nói quen thuộc bên trong, khoảnh khắc đó, cô lại không biết nên mở miệng như thế nào.
“An Noãn, An Noãn?”
Giọng nói có sức hút của Mạc Trọng Huy vang lên ở đầu kia.
An Noãn hoàn hồn lại, thấp giọng nói, “Mạc Trọng Huy, là thế này, tuần tới đầy tháng con, sau khi thương lượng với người nhà, tôi quyết định không tổ chức lớn, chỉ làm mâm cơm cả nhà quây quần với nhau thôi
Tôi đã nói với bác hai rồi, anh là ba của con, hy vọng anh có thể đến.”
“An Noãn, có thật không? Anh có thể tham gia lễ đầy tháng của con à?”
“Ừm, tôi đã nói với bác hai rồi
Nhưng Mạc Trọng Huy này, anh đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác.” Mạc Trọng Huy cười tự giễu, trầm giọng nói, “Anh biết.”
Sau đó hai người im lặng rất lâu, An Noãn muốn nói cúp máy
Mạc Trọng Huy đột nhiên lại hỏi: “An Noãn, em vẫn khỏe chứ? Sức khỏe hồi phục thế nào rồi?” “Tôi rất khỏe, người nhà chăm sóc tôi rất tốt, tháng này ở cữ mà tôi còn tăng cân nữa.” “Béo lên chút mới tốt, trước kia em gầy quá.”
An Noãn cứ cảm thấy nói chuyện như bạn bè thế này rất kỳ quái
“Mạc Trọng Huy, tôi phải cho con bú rồi, tôi cúp máy đây.” “An Noãn.” Hắn vội vàng gọi cô
“Còn có việc gì nữa à?”
Hắn muốn nói “anh yêu em”, nhưng ba chữ đơn giản này lại nghẹn ở cổ họng, không làm sao nói ra được.
“Mạc Trọng Huy, con đang khóc rồi, tôi phải cúp điện thoại đây.” Không đợi đầu kia đáp lại, An Noãn cúp máy luôn
Mạc Trọng Huy đứng ở cạnh cửa sổ sát đất trong phòng làm việc, đút một tay trong túi quần, bóng lưng hắn rắn rỏi nhưng chẳng hiểu sao lại khiến người ta có một loại cảm giác cô đơn, dường như nhìn rồi sẽ không nhịn được mà đau lòng
Từ lúc đứa bé ra đời đến giờ, người làm ba như hắn chưa gặp nó được một lần, chỉ có thể nhìn thấy nó mỗi ngày qua ảnh Thẩm Thần Bằng gửi đến
Mắt nó rất đẹp, giống mắt An Noãn
Những cái khác đều giống hắn, thật sự cực kỳ giống
Bao nhiêu giây phút yên tĩnh thế này hắn muốn sờ mặt đứa bé, hôn lên cái miệng nhỏ của nó, nhưng giơ tay ra lại chỉ chạm được vào tấm ảnh
Lúc còn rất nhỏ, ba hắn luôn rất lạnh nhạt với hắn, gần như đã vạch sẵn tiền đề cho hắn, ép hắn đi theo con đường ông ta thiết kế
Dần dần trưởng thành, hắn có suy nghĩ của mình, hắn luôn nghĩ, có một ngày làm ba, hắn nhất định cũng không phải là một người ba tốt, bởi vì hắn sẽ cho con hắn tất cả những gì nó muốn, mà như vậy sẽ chiểu hư đứa bé.
Bây giờ nghĩ lại, ngay cả cơ hội cưng chiều con hắn cũng không có.
An Noãn gọi điện thoại cho hắn, nói hắn có thể tham gia lễ đầy tháng của con, giờ khắc này, hẳn nên kích động, nên vui vẻ, nhưng trên thực tế tâm trạng không phải như vậy
Lòng hắn có một loại khó chịu, kiềm chế không nói được ra lời, trái tim co thắt đau đớn.
Trương Húc gõ cửa đi vào, mấy ngày nay cậu ta luôn thấy ngài Mạc đứng một mình ở đây, bóng lưng rất cô đơn.
“Ngài Mạc, ngài thật sự không cân nhắc kế hoạch hợp tác mà tập đoàn Cung thị đưa ra sao?” Mạc Trọng Huy trả lời ngay mà không hề do dự, “Không cần cân nhắc.” “Nhưng cái kế hoạch này thật sự rất khá, có thể khiến chúng ta phát triển đến Tấn Thành, thậm chí còn là toàn bộ thị trường phía nam
Hơn nữa...” Mạc Trọng Huy khoát tay, “Trương Húc, không cần nói gì cả, Mạc thị tôi tuyệt đối sẽ không có bất cứ quan hệ hợp tác gì với Cung thị” Trương Húc muốn nói cái gì, cuối cùng không dám nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]