Ông cụ vừa dứt lời thì An Noãn đi vào trong phòng.
Lúc nhìn thấy Mạc Trọng Huy, đôi lông mày xinh đẹp của cô bất giác cau lại
Mạc Trọng Huy nhìn cái bụng lớn của cô, mới mấy ngày không thấy mà dường như nó đã to hơn một vòng
An Noãn lạnh lùng chào hỏi, “Ông ngoại”, sau đó đi thẳng lên lầu.
Ông cụ Thẩm nhẹ nhàng vỗ lên vai Mạc Trọng Huy, “Cháu trai, mau lên thăm nó một chút đi, có gì cứ bình tĩnh nói chuyện với nó, con bé này thích mềm mỏng không thích cứng rắn đâu.”
An Noãn nằm xuống giường, cô nhắm mắt lại chuẩn bị chợp mắt một lúc thì đột nhiên Mạc Trọng Huy xông vào phòng ngủ của cổ
Cô chỉ tay về phía cửa, lạnh lùng quát: “Cút!”
Mạc Trọng Huy nhíu mày, đi tới bên giường, hắn dùng lời nhỏ nhẹ nói với cô: “An Noãn, đừng như vậy, anh chỉ muốn được ở bên cạnh em
Nhìn sắc mặt em không được tốt lắm, có phải có chỗ nào không thoải mái không, hay là gần đây quá mệt nhọc?”
An Noãn còn muốn quát hắn to hơn, nhưng lại nói không ra hơi.
“Mạc Trọng Huy, xin mời ra ngoài! Tôi không muốn nhìn thấy anh!”
Mạc Trọng Huy hơi tức giận, hắn hừ nhẹ, “An Noãn, em đừng gây chuyện vô lý như thế nữa được không, cứ xem anh như bạn bè bình thường, ở thời điểm em mang thai, anh vẫn có thể được ở bên cạnh em một lúc chứ! Tại sao em lại muốn coi anh như kẻ thù vậy?”
An Noãn đưa tay vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475064/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.