An Noãn vừa cười vừa khóc: “Lần đầu tiên được nhìn thấy con nên tôi vui mừng quá ạ.”
Giờ tài xế mới chú ý đến bức hình trong tay An Noãn, nhìn kĩ hơn, anh ta bình luận, “Tôi thấy chắc là một bé trai.” An Noãn bị anh ta chọc cho cười. Cô không về nhà ngay mà bảo tài xế đưa mình đến trung tâm thương mại. Ngẫm lại bé con phải sáu tháng nữa mới bước ra thế giới tươi đẹp này, sáu tháng nói dài thì rất dài, nói ngắn cũng rất ngắn, thoáng cái mà cô đã mang thai được bốn tháng rồi. Trung tâm thương mại có rất nhiều người, tài xế đi theo giúp cô xách đồ. An Noãn mua rất nhiều đồ dùng của trẻ con, ngay cả quần áo cũng mua, mua của bé trai lẫn bé gái.
Cô càng mua càng vui vẻ, hoàn toàn không dừng lại được.
Trong tay tài xế ôm rất nhiều thứ, không thể xách nổi nữa.
“Cô chủ, tôi đem đồ ra xe cất đã rồi lại quay về đây, cô cứ tiếp tục chọn nhé.” An Noãn cười và nói “vâng”. Nhưng trên đời này có câu oan gia ngõ hẹp, An Noãn đi dạo loanh quanh vậy mà lại gặp Đường Tĩnh Vi và Mạc Bạch Linh. Hai người kia cũng nhìn thấy cô, sắc mặt cả hai đều trầm xuống. An Noãn không muốn chào hỏi hai người họ. Lúc đi qua nhau, Mạc Bạch Linh nói một câu mỉa mai: “Nhà họ Thẩm không dạy cô cách làm người à? Ngay cả lễ phép tối thiểu nhất cũng không có?”
An Noãn không dừng bước chân, cô không muốn ở nơi đông đúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475034/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.