“Thưa bà, tôi phải đi làm việc đã. Trước lúc bà bảo ngài Mạc đuổi việc tôi, tôi vẫn sẽ cẩn trọng làm việc, chia sẻ bớt gánh nặng với ngài Mạc.”
Trương Húc nói với giọng châm chọc rồi quay người rời đi. Một giây lúc xoay người, cậu ta mỉm cười. Cậu ta thật sự muốn chụp lại vẻ mặt dữ tợn hiện giờ của Đường Tĩnh Vi cho An Noãn xem.
Nhưng cậu ta có thể đoán được phản ứng của An Noãn, nhất định cô sẽ cau mày và nói cậu ta thế này, “Trợ lý Trương, sao cậu có thể làm như thế với mẹ của anh ấy, dù có thế nào thì bà ấy cũng là người lớn.” Chính vì An Noãn quá hiền lành nên mới khiến người khác không đành lòng thấy cô bị ức hiếp, bị tổn thương.
Thẩm Thần Bằng đích thân đến tập đoàn Mạc thị từ sáng sớm, trong khoảng thời gian này anh ta có khá nhiều hạng mục hợp tác với Mạc thị. Sau khi Mạc Bình Sơn xảy ra chuyện, anh ta cứ nghĩ rằng những hạng mục này sẽ đổ xuống sông xuống biển, cũng đã chuẩn bị công tác tư tưởng sẽ phải trả giá lớn, nhưng Mạc Trọng Huy rất lý trí, tất cả hạng mục đều vẫn được tiến hành bình thường, không cái nào bị gián đoạn.
Điều này làm Thẩm Thần Bằng có cái nhìn khác về Mạc Trọng Huy, chí ít thằng nhóc này không thiếu lý trí như trong tưởng tượng của anh ta.
Mạc Trọng Huy cũng tham dự cuộc họp. Từ lúc hắn đi vào phòng họp, ngồi vào vị trí chủ vị thì Thẩm Thần Bằng đã nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475032/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.