Ông xoa đầu cô, lo lắng hỏi: “Noãn Noãn, có phải cháu khó chịu chỗ nào không? Không phải bác dâu cháu nói gần đây cháu rất thèm ăn sao, sao lại không ăn thế?”
An Noãn dứt khoát đặt đũa xuống, thăm dò, “Bác hai, cháu muốn ra ngoài đi làm.” Thẩm Diệc Minh cau mày lại, không chỉ ông, những người khác cũng đều cau mày.
Tiết Ngọc Lan thấy sắc mặt Thẩm Diệc Minh không tốt lắm, vội vàng nói: “Noãn Noãn, bây giờ cháu đang mang thai, gần đây cơ thể mới khá hơn một chút, không thể giày vò được. Bây giờ lại không phải là mọi người không nuôi nổi cháu, không cần cháu đi ra ngoài làm.”
“Đúng vậy. Bây giờ đối với cháu mà nói đứa bé mới là quan trọng nhất, sinh đứa bé ra đã, chuyện công việc sau này có thể thương lượng.” An Noãn cúi đầu xuống, khẽ nói: “Lúc ở nhà một mình, cháu luôn suy nghĩ linh tinh. Cháu muốn làm chút việc để cuộc sống trở nên phong phú hơn, cháu muốn tiếp xúc với nhiều người hơn để mình trở nên cởi mở. Cho dù đi ra ngoài làm, cháu vẫn sẽ chăm sóc tốt cho mình, chăm sóc tốt cho con, cháu hy vọng mọi người có thể tin tưởng cháu.” Thẩm Diệc Minh khẽ xoa đầu cô, trầm giọng nói: “Noãn Noãn, không phải mọi người không tin cháu, mà là sức khỏe của cháu không được tốt, khoảng thời gian trước lại có dấu hiệu sẩy thai, không thích hợp đi ra ngoài làm. Huống hồ vào công ty thiết kế kiến trúc thì cường độ công việc rất cao, cháu cũng không muốn bác cả ngày phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475017/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.