An Noãn nghẹn ngào nói: “Lúc trước tốt đẹp như vậy cháu lại không biết quý trọng. Cháu hi vọng biết bao anh ấy vẫn có thể đối xử với cháu như thế. Nhưng hi vọng đó dường như ngày càng xa vời, chỉ cần nghĩ đến, cháu lại thấy đau. Cháu cũng không biết vì sao mọi chuyện lại thành như thế này, chúng cháu yêu nhau như vậy, cháu cũng không làm gì có lỗi với anh ấy, sao anh ấy lại bỏ cháu chứ?”
“An Noãn...”
“Anh ấy bảo cháu cho anh ấy thêm thời gian, cháu biết đó là anh ấy lừa cháu thôi. Cháu đã hạ quyết tâm rất lớn mới quyết định quên hết mọi ân oán trước đây, cùng anh ấy sống một cuộc sống thật tốt, thế nhưng sao lại thế này?”
Tiết Ngọc Lan lau nước mắt cho cô, khuyên nhủ nói: “Cháu à, trên thế giới này có rất nhiều chuyên chúng ta không thể thay đổi được, có rất nhiều đôi tình nhân chia tay không phải vì hết yêu, cũng có thể chia tay vì lí do này lý do khác. Như mẹ cháu và bác hại, lúc đó bọn họ yêu nhau đến thế nào, nhưng vì đủ loại lý do, mẹ cháu vẫn đưa cháu rời khỏi ông ấy. Ba mươi mấy năm nay, bác và ông ấy vẫn sống với nhau rất tốt. Cho dù không có tình yêu, chúng ta vẫn nương tựa vào nhau. Cuộc sống thật ra chỉ đơn giản như vậy thôi, tình yêu không phải là tất cả. An Noãn, cháu phải kiên cường giống như mẹ cháu, sống thật tốt, sinh đứa bé này khỏe mạnh chào đời.”
An Noãn đặt nhẹ tay lên bụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475006/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.