Mạc Trọng Huy cắn môi, không nói gì. Thẩm Diệc Minh cau mày lại, không vui hừ nhẹ, “Yên lặng là ý gì? Kiên trì chia tay à?”
Mạc Trọng Huy vẫn không nói gì.
Thẩm Diệc Minh đập mạnh lên bàn làm việc, đứng bật dậy, quát “Hợp hay tan cậu nói đi! Không có cậu, nhà họ Thẩm tôi vẫn có thể chăm sóc tốt cho Noãn Noãn và đứa bé! Đến lúc đó đứa bé sinh ra sẽ mang họ Thẩm, cậu đừng hối hận!”
“Xin bác hãy chăm sóc tốt cho cô ấy!” Mạc Trọng Huy lạnh nhạt nói xong, xoay người rời đi.
Thẩm Diệc Minh tức giận, chỉ hắn quát to: “Mạc Trọng Huy, cậu dám bước ra khỏi cái cửa này, tôi sẽ khiến tập đoàn Mạc thị của cậu nhanh chóng đóng cửa!”
Mạc Trọng Huy quay người lại, gằn từng chữ, “Đúng vậy, ông quyển thể ngút trời, chỉ cần một câu nói của ông, tất cả mọi người sẽ cúi đầu xưng thân với ông. Tập đoàn Mạc thị có là cái gì, ông muốn mạng của tôi cũng chỉ cần một câu nói. Tôi thừa nhận cái chết của ba tôi, cô tôi là nguyên nhân trực tiếp nhất. Nhưng ông có biết hay không, trước kia cô ấy không phải như thế, từ lúc chú tôi bị ông giam lại, từ lúc ông từng bước từng bước nhằm vào nhà họ Mạc, cô tôi mới biến thành như vậy. Ông luôn dùng quyền thể của ông để chèn ép người khác, trên cái thế giới này không có bất cứ ai là đối thủ của ông cả, cho dù ba tôi làm nhiều như vậy, đối với ông mà nói cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3475004/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.