“Thẩm Diệc Minh lại tốt như vậy, lại chịu tha cho ba và bác cả của con.” Đường Tĩnh Vi vô cùng kích động, “Con không biết mấy ngày nay mẹ khổ sở thế nào đâu, còn khó chịu hơn cả chết nữa. Mẹ thà là mẹ có chuyện, mẹ đi chịu đựng cực khổ cho bọn họ còn hơn.” Mạc Trọng Huy thở dài, “Mẹ, sinh mạng là của mình, mẹ nên sống vì mình.” Đường Tĩnh Vi cười, chuyển chủ đề, “Huy, Noãn Noãn thể nào rồi?”
Mạc Trọng Huy mím môi, nói đúng sự thật, “Noãn Noãn bị bác cả và ba con bắt cóc, cô ấy vô cùng sợ hãi, ngày hôm qua cứ sốt mãi, hôm nay đỡ hơn được một chút rồi.” “Đáng thương cho con bé, ba con và bác cả con đúng là hồ đồ rồi. Có thể đưa mẹ đi gặp Noãn Noãn không, mẹ muốn xin lỗi nó.” Mạc Trọng Huy lắc đầu, “Không cần đâu ạ, sức khỏe cô ấy vẫn chưa hồi phục, đang ở nhà dưỡng bệnh, lúc này không thích hợp đi làm phiền.” “Được rồi, con chăm sóc tốt cho nó, mẹ sẽ không làm phiền con thêm nữa. Mẹ luôn tưởng rằng Thẩm Diệc Minh là một người lòng dạ độc ác, không ngờ ông ta cũng có lúc nói nhân tình. Nhưng mẹ biết chuyện này nhất định là nhờ có con và Noãn Noãn, sau này mẹ nhất định sẽ đối xử tốt với Noãn Noãn.”
Đi từ nhà họ Mạc ra, Mạc Trọng Huy lái xe, không về nhà họ Thẩm ngay. Người nhà hắn làm tổn thương Noãn Noãn hết lần này đến lần khác, nhưng Thẩm Diệc Minh lại liên tục tha cho bọn họ. Ông biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474978/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.