Sắc mặt Mạc Trọng Huy cứng lại, nghiêm túc nói, “Cảm ơn cậu, những năm qua vất vả cho cậu rồi.”
Thẩm Cẩm Phong cười khoát tay, “Người nên nói cảm ơn là tôi, ở đây, tôi đã có được tình yêu.” Năm ngoái Thẩm Cầm Phong kết hôn với một y tá nước Mỹ, có con nên kết hôn, bây giờ đứa bé đã ra đời rồi. Cuộc sống có thể nói là thuận buồm xuôi gió, hạnh phúc mỹ mãn.
Bây giờ anh ta rất tin một câu nói, có lúc chúng ta ở một nơi không gặp được tình yêu thật sự, đổi chỗ khác thử, có lẽ sẽ có phong cảnh và duyên phận khác đi. Từ lúc về nhà đến giờ, Thẩm Diệc Minh không làm gì khác, chỉ túc trực bên giường An Noãn, một bước cũng không muốn rời. Thẩm Diệc Minh không rời đi, cả nhà cũng túc trực trong phòng ngủ của An Noãn, ngay cả ông cụ Thẩm cũng không nghỉ ngơi. Ông cụ ngáp dài, nhưng khăng khăng đợi An Noãn tỉnh lại. Đậu Nhã Quyên nhìn thấy ông cụ mệt mỏi, kéo cánh tay ông cụ: “Ba, con đỡ ba đi xuống nghỉ ngơi, nhiều người trông Noãn Noãn như vậy rồi, sẽ không sao đâu.” “Không, ba muốn nhìn thấy nó tỉnh lại.” “Ba, xem ba nói kìa, Noãn Noãn chỉ đang ngủ thôi, đến sáng mai chắc chắn sẽ tỉnh.” Thẩm Diệc Minh đứng lên, trầm giọng nói với mọi người: “Mọi người đều đi nghỉ ngơi đi, một mình tôi chăm sóc Noãn Noãn là được.” Thẩm Diệc Phái cau mày nói, “Sao thể được, chúng ta ai cũng có thể thức đêm, chú thì không thể. Để anh chăm sóc Noãn Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474901/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.