Thấy Mạc Trọng Huy không có phản ứng gì, cảnh vệ thầm thở dài. Anh ta có thể lý giải được tâm trạng hiện tại của Mạc Trọng Huy, bọn họ đã nhận được tin tức Đường Tĩnh Đi cắt cổ tay tự sát. Hiện giờ tâm trạng của thủ trưởng cũng rất nặng nề. Lúc nhận được tin tức này, thậm chí ngài ấy còn không ở nhà ăn sáng với cô An mà vội vàng chạy tới đây ngay.
Đi vào văn phòng, hắn nhìn thấy Thẩm Diệc Minh.
Thẩm Diệc Minh khoát tay nói với cảnh vệ, “Các cậu đều ra ngoài đi.”
Cảnh vệ hơi do dự quay sang nhìn nhau, dù sao Mạc Trọng Huy cũng là con trai của Mạc Bình Sơn, nên bọn họ hơi lo lắng. Thẩm Diệc Minh thấy bọn họ vẫn đứng yên thì nhíu mày lại, quát: “Thể nào, đến lệnh của tôi mà cũng không nghe à?”
Cảnh vệ bị dọa lần lượt đi ra ngoài, đứng ngay cửa để canh gác. Thẩm Diệc Minh chỉ vào vị trí đối diện, nói: “Huy, ngồi đi.”
Mạc Trọng Huy không ngồi xuống mà đi đến trước mặt ông.
Thẩm Diệc Minh mở lời trước. “Tôi đã nghe nói về chuyện mẹ của cậu rồi, tôi rất xin lỗi, mẹ cậu không sao chứ?”
Mạc Trọng Huy thản nhiên nói, “Mẹ cháu vẫn còn đang ở trong bệnh viện ạ.” Thẩm Diệc Minh cười, “Vậy là tốt rồi, thật ra tôi không nghĩ cậu sẽ đến đây tìm tôi, có chuyện gì có thể nói ở nhà được, Noãn Noãn đang ở nhà họ Thẩm, chỉ cần tôi đang ở Bắc Kinh thì ngày nào cũng sẽ về nhà ăn cơm. Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474890/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.