Mạc Bạch Linh trả tiền cho những người kia, bọn chúng nhận tiền xong là rời đi ngay.
“An Noãn, bây giờ muốn gặp cổ đúng là không dễ. Cô xem tôi phải bỏ ra hai mươi nghìn tệ mới được gặp cô đấy.” An Noãn hơi nhíu mày, cố gắng nặn ra được một nụ cười, cô nói: “Thật ra cô muốn gặp cháu thì không cần thiết phải dùng đến những người kia đâu.”
“Đương nhiên cần chứ, không thì sao tôi có thể nhìn thấy cô được. Huy nhà chúng tôi bảo vệ cô chặt chẽ như thế, không cho cô nhận điện thoại của chúng tôi, thậm chí vì cô mà nó còn không quan tâm đến sự sống chết của chú nó.”
Hai hàng lông mày trên gương mặt An Noãn càng nhíu chặt hơn.
“An Noãn, hôm nay tôi tới tìm cô vì tôi thật sự đã cùng đường rồi, tôi cần sự trợ giúp của cô. Tôi cầu xin cô hãy giúp tôi van cầu bác hại của cô, để ông ta buông tha cho chồng tôi. Chồng tôi vô tội, ông ấy vô duyên vô cớ bị thành vật hi sinh chính trị. Chỉ cần cô giúp tôi lần này, về sau tôi nhất định sẽ hết mình ủng hộ cô và Huy đến với nhau.”
Thái độ của Mạc Bạch Linh đột nhiên dịu lại khiến An Noãn cũng phải bất ngờ.
An Noãn cắn môi, nói lí nhí: “Thật xin lỗi, cháu không hiểu chuyện trong giới chính trị, cháu không có cách nào nói chuyện với bác hai được. Mà chắc chắn bác hai cũng sẽ không nghe theo cháu đầu, hi vọng cổ đừng nên làm khó cháu.”
“Bác hại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474859/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.