Sau đó bà đi luôn và không trở lại nữa.
Sớm biết sẽ như vậy, sao ông cụ có thể để cho bà đi. Nghĩ đến đây, ngực ông cụ Thẩm đau đớn. Ông cụ nắm tay An Noãn: “Cháu gái, ông ngoại sẽ cố gắng hết sức ủng hộ hai đứa. Ông ngoại chỉ có một yêu cầu duy nhất là cháu phải luôn ở bên cạnh ông.”
Ông cụ không dám buông tay, không dám buông tay để cô rời đi nữa. An Noãn kéo cánh tay ổng cụ làm nũng: “Ông ngoại, ông ủng hộ cháu, bác hai cũng ủng hộ cháu, có phải có nghĩa là cháu có thể kết hôn với Mạc Trọng Huy rồi không?” Ông cụ Thẩm nhất thời không phản ứng kịp.
“Ông ngoại, cháu muốn kết hôn với Mạc Trọng Huy.” Ông cụ Thẩm vỗ đầu cô: “Nhà trai người ta còn chưa nhắc đến, con gái như cháu có biết xấu hổ không hả? Chuyện kết hôn phải để Huy nói trước. Nhà họ Mạc bọn họ xảy ra chuyện này, chuyện kết hôn cứ để sau đi.”
An Noãn bĩu môi, không vui.
Nghe thấy tiếng còi xe, An Noãn buông tay ông cụ ra, vội vã chạy ra ngoài. Nhìn bóng dáng vội vàng của cô, ông cụ khẽ thở dài. Thật hy vọng tình yêu của hai đứa bé này có thể bằng phẳng mãi, đừng gặp khó khăn nữa. Để đến được với nhau, bọn họ đã chịu quá nhiều khổ sở rồi.
An Noãn chạy ra ngoài, quả nhiên là xe của Mạc Trọng Huy.
Hắn bước từ trên xe xuống, trên tay ôm một bó hoa hồng.
An Noãn vừa kinh ngạc vừa vui vẻ, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474855/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.