Đôi lông mày xinh đẹp của Đường Tĩnh Vi khẽ nhíu lại.
“An Noãn, hôm nay tôi ở đây nói thẳng ra với cô là, tôi mặc kệ cô và Huy yếu sống chết thế nào, tình yêu của các người đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhà họ Mạc chúng tôi, các người không thể tiếp tục yêu ích kỷ như vậy được. Chính cô suy nghĩ cho thật kỹ đi. Một tình yêu, một cuộc hôn nhân không được hai bên gia đình chúc phúc thì có thể lâu dài được à? An Noãn, cô thông minh một chút, sớm buông tay đi, đừng để đến lúc đó bị tổn thương càng sâu.”
An Noãn lại cắn môi, trong khoang miệng lập tức có mùi máu tanh tràn ra.
“An Noãn, buông tay đi, thân phận của cô như vậy, nhà họ Mạc chúng tôi không với tới được, cũng không muốn trèo cao. Cô gái mà chúng tôi sắp xếp cho Huy hoàn toàn không giống với cô. Cô ấy vô cùng ưu tú, có trình độ, có năng lực, có tướng mạo, cô ấy còn trẻ nữa. Mà quan trọng nhất chính là, toàn bộ người lớn trong nhà chúng tôi đều rất thích cô ấy. Cô hiểu ý của tôi không?”
“Cháu không hiểu, cháu không hiểu vì sao cháu và Mạc Trọng Huy yêu nhau mà tất cả mọi người đều phản đối.”
Mạc Bạch Linh cười lạnh: “Chúng tôi không thích cô cũng giống như người nhà của cô không thích Huy vậy, đều không có nguyên nhân gì cả. Nếu như thực sự phải nói ra nguyên nhân thì tôi nói thật, tôi cảm thấy cô không xứng với Huy nhà chúng tôi.”
“Bạch Linh!” Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474840/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.