An Noãn mím môi, cô cũng không tốt như vậy.
“Vừa nãy Huy đến thật à? Cái tên này cũng thật to gan, anh bái phục sát đất.” An Noãn tức giận nói, “Anh vẫn nên nghĩ sau này nên làm như thế nào đi.”
“Có thể làm thế nào, đi được bước nào hay bước ấy thôi, tóm lại anh sẽ không thỏa hiệp. Anh sẽ không dùng hạnh phúc cả đời anh làm vật hy sinh chính trị cho ba anh đâu.”
An Noãn thở dài. “An Noãn, chỉ sợ từ giờ trở đi, chúng ta sẽ bị hạ lệnh cấm túc thôi.”
“Vậy thì đã sao, em không tin bác có thể ở nhà trông chúng ta cả ngày, chỉ cần bác không ở nhà là chúng ta có thể đi ra ngoài.”
Thẩm Thần Bằng gõ lên trán cô một cái, “Em thấy lính cảnh vệ có còn cho em ra ngoài nữa không.”
“Em có thể tìm ông ngoại.” “Ông thương em, đây cũng là cách, nhưng anh thì thảm rồi, ông chỉ mong anh lấy Doãn Thị Hàm.”
Nói đến Doãn Thi Hàm, Án Noãn không nhịn được hỏi, “Hai người rất thân à?” “Chơi chung ở hộp đêm mấy lần, giới của bọn anh cũng lớn như vậy.” “Cô ấy đi chơi hộp đêm?”
Thẩm Thần Bằng cười, “Nếu không em cho là cái danh hiệu mỹ nữ đẹp nhất Bắc Kinh ở đâu ra? Không phải là chơi ở hộp đêm mà ra sao. Anh không sợ Doãn Thi Hàm một chút nào, người cô ấy thích không phải là anh, cho dù anh chịu lấy cô ấy, cô ấy cũng chưa chắc đã chịu gả cho anh.” “Cô ấy đã đến nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474822/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.