Thẩm Thần Bằng rót giúp cô một ly nước ấm, cười nói: “Vừa nãy anh đã xin phép Huy rồi, hỏi xem anh có thể về phòng mình nghỉ ngơi được không nhưng cậu ấy không cho phép, nhất quyết bắt anh ở lại đây với em. Anh thề,
rõ ràng hai người yêu nhau như vậy, hà cớ gì mà cứ phải dằn vặt nhau nhiều lần như thế?” Tâm tình của An Noãn còn chưa bình tĩnh lại, cô bóp mạnh trán.
“Noãn Noãn, Huy đối xử với em tốt như vậy, làm sao em có thể vì một đứa trẻ mà chọn lựa người khác chứ? Hôn nhân rất thiêng liêng, làm sao em lại dễ dàng gả mình đi như vậy? Huy dám làm vậy với em thì anh đã mắng chửi cậu ta rồi, nhưng thật lòng anh cũng có thể hiểu được, chỉ có yêu sâu đậm mới có thể đau đến tận cùng, khi làm vậy với em thật ra người đau khổ nhất chính là cậu ấy! Những bất lực và khó chịu em cảm thấy ngày hôm nay có lẽ còn chẳng bằng một phần ngàn nỗi đau của cậu ấy. An Noãn, em đã hiểu chưa?”
An Noãn không nói gì, tay vẫn chống trán..
“An Noãn, em không sao chứ? Có phải còn sợ lắm không, hay là em xuống ngủ cùng với ông đi?”
An Noãn lắc đầu: “Em không sao, anh đi nghỉ ngơi đi.” Thẩm Thần Bằng vẫn không đi mà ở cùng An Noãn từ khi trời tối đen tới tận lúc bình minh. An Noãn không dám ngủ tiếp, cứ thế dựa vào giường. Khi trời sáng, An Noãn rời giường, thấy Thẩm Thần Bằng vẫn ngồi bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474785/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.