An Noãn nhìn Lâm Dịch Xuyên một cái rồi khẽ nói với ông cụ: “Ông ngoại, vậy ông bảo tài xế đến đón cháu nhé, giờ cháu về ngay ạ.”
Lâm Dịch Xuyên đang lái xe, tỏ ra không vui. Về đến khách sạn, tài xế của ông cụ đã đến trước cả bọn họ. An Noãn bảo tài xế đợi một lát để cô vào với Lâm Dịch Xuyên một lúc.
Chắc vì mấy ngày trời không gặp nên Tảo Tảo rất bám Lâm Dịch Xuyên, cứ bắt anh bể mãi không chịu xuống.
“Mẹ ơi, hôm nay con ở lại đây với lão Lâm được không ạ?” Suy cho cùng vẫn là máu mủ ruột thịt, sao có thể tách rời được? An Noãn gật đầu. “Con đi chơi với chú Ethan một lát nhé, ba nói vài câu với mẹ.”
Lâm Dịch Xuyên đưa đứa nhỏ sang phòng bên cạnh. Tảo Tảo không phục nói: “Ba mẹ nói chuyện sao lại không cho con nghe, chẳng lẽ ba mẹ có bí mật gì không thể để người khác biết được à?” Thằng bé này, giờ biết bắt bẻ quá rồi. Nói thì nói vậy nhưng nhóc vẫn sang phòng Hứa Vĩ Thần chơi. Tảo Tảo vừa đi, Lâm Dịch Xuyên lập tức ôm An Noãn, như muốn dùng cách này để nói cho cô biết nỗi nhớ của anh dành cho cô. “Mấy ngày không gặp, anh phát hiện anh nhớ em đến phát điên. An Noãn, chúng ta mau kết hôn đi, anh không chờ nổi nữa rồi.” Tất nhiên An Noãn hiểu ý của anh, cô khẽ đẩy anh ra, khó chịu nói: “Lâm Dịch Xuyên, sao anh nói mà không giữ lời vậy, anh thế này liệu bác hai em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474782/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.