Điện thoại có tín hiệu rất lâu mới thấy đầu bên kia nhận cuộc gọi, bên kia có vẻ rất ồn ào.
An Noãn cau mày hỏi: “Anh đang ở chỗ nào vậy?”
“Đang ăn nhậu với một đám anh em” “Anh uống rượu?” “Uống một ít, tửu lượng của anh quá tốt nên vẫn còn đang hoàn toàn tỉnh táo đây, có chuyện gì sao?” “Em muốn nhờ anh giúp một chuyện, em và Lâm Dịch Xuyên định mua một căn hộ nhỏ ở Bắc Kinh, anh có quen người nào không, giúp em mua một căn.” “Mua nhà? Dùng để kết hôn à? Con bé ngốc, em cho rằng bác hai nhà em có thể để em dọn ra khỏi nhà họ Thẩm à? Lâm Dịch Xuyên mà dám mua nhà ở Bắc Kinh rồi chiếm em làm của riêng thì chắc chắn ông già đó sẽ đánh chết anh ta đấy.”
Còn nói là không say, nói câu nào cũng giống như kẻ say đang nói ấy.
“Anh say rồi, để hôm khác em gọi lại cho anh.”
“Anh không say, anh rất tỉnh táo. Nếu em muốn mua nhà thì cứ đi tìm Huy đi, trong tay cậu ta có nhiều nhà lắm, có thể bớt giá được cho em, mà có khi lại tặng luôn cho em làm quà cưới cũng chưa biết chừng.”
An Noãn không nghe nổi nữa, không thèm chào hỏi đã cúp điện thoại.
Buổi chiều An Noãn không đi tìm nhà mà đưa Tảo Tảo đến khu vui chơi.
Vui chơi là thiên tính của trẻ con, mỗi lần đưa Tảo Tảo đến khu vui chơi, thằng bé đểu chơi vô cùng vui vẻ.
An Noãn ngắm nhìn thằng bé cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474778/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.