“Sao lại đánh cả Noãn Noãn hả?” Ông cụ cau mày, “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Thẩm Diệc Minh hừ lạnh, “Ba tự hỏi nó đi! Hỏi xem tối qua nó đã làm gì? Ông cụ đi về phía An Noãn, nắm chặt lấy tay cô, hiền lành hỏi, “Cháu gái, xảy ra chuyện gì thế, nói cho ông ngoại biết, ông ngoại làm chủ cho cháu.”
“Tối qua lén chuồn ra khỏi nhà, ba hỏi con bé xem là nó ở bên Mạc Trọng Huy hay ở bên Lâm Dịch Xuyên?” Ông cụ lại càng cau mày chặt hơn, dịu dàng hỏi An Noãn, “Có phải cháu ra ngoài thăm đứa bé kia không?” An Noãn khẽ lắc đầu. “Thế là ở cùng Huy à?” An Noãn cúi đầu.
Tất cả mọi người hiểu ra, ông cụ khẽ vỗ tay cô, cười bảo, “Chuyện này thì dễ xử thôi, dù sao Huy nó cũng tới đây cầu hôn rồi, để ông gọi nhà họ Mạc tới một chuyển, hai nhà cùng bàn về chuyện kết hôn của hai đứa.”
An Noãn ngẩng đầu lên, nhìn ông cụ bằng vẻ không dám tim. Thẩm Diệc Minh tức giận quát, “Con không đồng ý, con không đồng ý để con bé ở bên Mạc Trọng Huy!” Ông cụ liếc ông một cái, hầm hừ, “Ở bên ngoài địa vị của con có cao đến mấy thì về cái nhà này ba vẫn là người làm chủ. Noãn Noãn là cháu ngoại của ba, con bé muốn lấy ai ba đều tôn trọng nó hết.”
Ông cụ có thể nói những lời này chẳng qua chỉ vì đối phương là Mạc Trọng Huy, là người ứng cử mà ông đắc ý nhất.
“Ba, có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474764/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.