“Năm đó ba cháu bị vu oan, bây giờ có thể thay ông ấy lật lại bản án năm xưa được hay không?”
Khuôn mặt vốn đã thả lỏng của Thẩm Diệc Minh lúc này lại trở nên căng cứng, ông có chút không vui hỏi lại: “Làm sao cháu biết ông ấy bị vu oan?” “Chẳng lẽ không đúng sao? Danh tiếng của ba cháu ở Giang Thành từ trước đều tốt.”
“Đó là trong mắt cháu thấy mà thôi. Nói thật cho cháu biết, trước đây bác cũng từng cho người đi tìm hiểu rồi, cháu có muốn nghe sự thật không?” Đột nhiên An Noãn có dự cảm xấu.
“Lúc trước ba cháu đúng là một quan chức tốt, ông ấy gặp được thầy tốt vẫn luôn đề bạt cho nên ba cháu thăng chức rất nhanh. Nhưng sau đó thầy của ba cháu đột nhiên bị điều tra, sau đó rớt từ vị trí Bí thư kia xuống, cháu có biết người cung cấp chứng cứ là ai không?”
An Noãn mấp máy môi.
“Chính là ba của cháu đấy! Ông ấy muốn lên được vị trí kia nên không tiếc việc đạp lên người khác, mặc dù đó không được coi như vu oan nhưng từ chuyện này có lẽ cháu cũng nhìn ra được ông ấy là hạng người gì.”
“Ba cháu không phải là người như vậy.” An Noãn cắn môi.
Thẩm Diệc Minh bất đắc dĩ lắc đầu: “Bác biết là nói cho cháu thì cháu cũng sẽ không tin cho nên bác vẫn luôn im lặng không nói cho cháu chuyện của ba cháu với Lương Trạch Minh. Năm đó ba cháu với Lương Trạch Minh cùng tranh chức Bí thư, trong lúc cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474748/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.