Cuối cùng An Noãn vẫn bị Thẩm Diệc Minh kéo ra khỏi giường. • Thẩm Diệc Minh đột nhiên đến thăm làm người nhà họ Mạc hoàn toàn không có chuẩn bị trước.
Mạc Bình Giang và Mạc Bình Sơn tự mình ra đón, Mạc Bình Sơn có thái độ vô cùng cung kính, khác hoàn toàn với cái vẻ mà trước kia Án Noãn nhìn thấy. Ông ta nhìn lướt qua Án Noãn một cái, trong mắt cỏ sự kinh ngạc cùng tò mò.
Thẩm Diệc Minh bắt tay với Mạc Bình Giang, ông hỏi: “Sức khỏe của ông cụ thể nào rồi?”
Mạc Bình Giang khẽ thở dài, “Cảm ơn thủ trưởng quan tâm, bác sĩ nói thời gian của ông cụ không còn nhiều nữa, sống được ngày nào biết ngày nay.” Thẩm Diệc Minh cau mày, dắt An Noãn đi về phía phòng bệnh. Mạc Bình Giang và Mạc Bình Sơn quay ra nhìn nhau, cả hai đều rất hiếu kì nhưng lại không dám hỏi.
Thẩm Diệc Minh dẫn An Noãn tiến vào phòng bệnh, Mạc Trọng Huy đang đứng ở bên giường, còn Đường Tĩnh Vi đang đút cháo cho ông cụ.
Hai người nhìn thấy An Noãn thì đều giật mình.
Ông cụ nằm trên giường giãy giụa muốn ngồi dậy, ông thân thiết gọi: “Diệc Minh, cậu tự mình đến thăm thật vinh hạnh cho ông lão tôi đây. Cho dù tôi chết cũng cảm thấy có thể diện.” Thẩm Diệc Minh đi đến bên giường, nắm chặt tay của ông cụ, ông cười nói: “Ông Mạc, ông phải an tâm dưỡng bệnh, ông cụ nhà tôi vẫn còn đang muốn đánh cờ cùng ông đấy.” “Cái thân thể này của tôi chỉ sợ đến ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474704/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.