“Không phải chúng ta đã nói rồi sao, đợi đến kỳ hạn một năm, em về Luân Đôn rồi chúng ta sẽ kết hôn.” Lâm Dịch Xuyên không nói gì nữa, đột nhiên cảm thấy sao thời gian một năm lại dài đằng đẵng như vậy.
“Em có ông ngoại từ lúc nào thế, sao anh lại không biết?”
An Noãn tủi thân nói. “Cả tháng trời anh không gọi cho em một cuộc điện thoại, không quan tâm đến em, anh mà biết mới lạ đấy.” “Mặc dù anh không gọi điện thoại cho em, nhưng anh thường xuyên gọi điện cho Hứa Vĩ Thần, cậu ta cũng không nói gì với anh cả.” “Chậc chậc chậc...” An Noãn bĩu môi, “Không gọi điện thoại cho em, gọi điện thoại cho Hứa Vĩ Thần, hai người là đồng chí à? Không phải em là bình phong của hai người đấy chứ?”
Lâm Dịch Xuyên hung hăng trưng cô một cái, không thèm quan tâm đến người phụ nữ điên này nữa.
“Trước kia vìmẹ ở bên cạnh ba em nên ông ngoại đã cắt đứt quan hệ với bà, bây giờ mẹ đã không còn nữa, ông ngoại cũng hối hận rồi nên đã tìm em về.”
Lâm Dịch Xuyên gật đầu, thuận miệng hỏi, “Lần này anh về Trung Quốc với em, có phải em nên dẫn anh đến gặp ông không?”
“Để lần sau đi, hình như ông ngoại em không thích người nước ngoài lắm.”
Khóe miệng Lâm Dịch Xuyên giật giật. Về đến nhà, Tảo Tảo không có ở đây, An Noãn luôn cảm thấy thiếu vắng. Cô tắm rửa xong rồi chuẩn bị ngủ.
Đi từ phòng tắm ra, phát hiện người nào đó đang ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474676/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.