Hôm nay Mạc Trọng Huy về nhà hơi muộn, An Noãn đã ăn cơm xong và trở về phòng. Ra vẻ bí mật, cô giúp việc nói với hắn: “Ngài Mạc, hôm nay cô An có quà dành cho ngài đó!”
Mạc Trọng Huy đã quen với việc bọn họ “bật mí” như vậy.
Ăn cơm nước xong, hắn đi thẳng về phòng, An Noãn đang nửa ngồi nửa nằm trên giường đọc sách. Mạc Trọng Huy đi hai vòng trong phòng cũng không phát hiện quà tặng để ở đâu.
Hắn đi vòng vòng, khiến An Noãn hơi chóng mặt, tức giận hỏi: “Anh tìm cái gì vậy? Đi tới đi lui như vậy không chán sao?”
Mạc Trọng Huy bĩu môi, rốt cuộc cũng không kìm lòng được, hỏi: “Các cô ấy nói em có quà muốn tặng cho anh.”
An Noãn nhìn dáng vẻ trẻ con của hắn, bật cười thành tiếng: “Quà tặng gì đâu, chỉ là ngày hôm nay lúc đi dạo, nhân tiện mua cho anh chiếc áo sơ mi. Mua về rồi mới thấy không cùng hiệu với áo anh thường mặc, tôi nghĩ chắc anh sẽ không mặc nên ném vào tủ quần áo rồi.”
Mạc Trọng Huy chạy tới tủ quần áo lấy chiếc sơ mi ra, là một nhãn hiệu khá tốt, chỉ có điều chất lượng vẫn kém hơn một chút so với loại áo may hoàn toàn bằng thủ công mà hắn vẫn thường mặc, màu này hắn cũng chưa từng mặc thử. An Noãn đi tới, thấy đôi mày Mạc Trọng Huy hơi nhíu lại, liền hừ một tiếng, nói với vẻ không vui: “Tôi có lòng tốt mua áo cho anh, anh không thích thì thôi, làm gì phải nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474615/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.