Lương Mộ Tinh hơi giật mình, khẽ cười, nói: “Chị An Noãn, em chỉ thuận miệng hỏi thôi, chị xem hai cô giúp việc này kích động đến thế nào kìa, đừng nói là hai cô đều ái mộ ngài Mạc đó nhé!”
Không những không tức giận mà cô giúp việc còn mỉm cười: “Cô gái này, cô muốn ly gián thì cũng phải tìm đúng đối tượng, trong mắt chúng tôi, ngài Mạc và cô An là một cặp trời sinh. Chúng tôi tôn kính và yêu quý ngài Mạc như là ân nhân của mình, không những ngài ấy trả lương cao cho chúng tôi mà còn giúp đỡ cả người nhà của chúng tôi, ân nghĩa này cô không thể hiểu được đâu. Chúng tôi yêu mến cô An bởi vì cô An tốt bụng và quan tâm chúng tôi, bởi vì cô An là người phụ nữ mà ngài Mạc yêu thương nhất.”
“Ngược lại là cô đẩy, vì sao cô lại muốn chia rẽ quan hệ giữa cô An và ngài Mạc?”
Mặt Lương Mộ Tinh lúc đó lúc tái, hơi xấu hổ nhìn An Noãn: “An Noãn, em không có ý khích bác gì đâu.” An Noãn mỉm cười hòa giải: “Được rồi, ngày hôm nay hai em theo chị đi mua sắm, sao lại ầm ĩ như vậy? Còn ầm ĩ nữa là chị đi một mình đó.” Sau đó An Noãn mua rất nhiều quần áo cho em bé, có cả mấy món đồ chơi. Mạc Trọng Huy phải giải quyết một số công việc quan trọng, gần đây hắn mời nhà thiết kế tới, dự định dành ra một gian phòng làm phòng trẻ em, đang chuẩn bị sửa chữa.
Thật ra An Noãn rất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474613/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.