Mạc Trọng Huy liếc xéo anh ta.
Thẩm Cầm Phong lập tức hối hận: “Hà hà, chỉ đùa một chút thôi mà, tôi nào dám! Cho tôi thêm một lá gan, tôi cũng không dám.”
Ăn cơm nước xong, An Noãn nghỉ ngơi một chút rồi Trương Húc lái xe đưa bọn họ tới tiệm sách. Thẩm Cầm Phong ngồi cạnh Trương Húc, Mạc Trọng Huy ôm An Noãn ngồi ở ghế sau. Tới tiệm sách, thả An Noãn và Thẩm Cầm Phong xuống xong, Trương Húc liền lái xe rời đi.
“Chà chà, quả nhiên là sợ tôi dụ dỗ cô rồi, còn đích thân tiện chúng ta. Cô nói xem, cô bụng to như vậy, tôi bắt cóc cô để làm cái gì? Bán vào nhà chứa cũng không được bao nhiêu tiền!”
An Noãn “xì” một tiếng, lườm anh ta, tức giận nói: “Anh bớt nói nhảm đi, có giỏi thì nói trước mặt Mạc Trọng Huy ấy!”.
Thẩm Cầm Phong cười hì hì, đột nhiên sáp lại gần cô, ỡm ờ nói: “An Noãn, theo những gì tôi hiểu về cô, đứa bé trong bụng cô nhất định là con của Mạc Trọng Huy!” Thẩm Cầm Phong vẫn muốn thăm dò cô. An Noãn lười phản ứng với anh ta, đi thẳng vào hiệu sách.
Trương Húc và Mạc Trọng Huy đi tới Thiên Đường, Thường Tử Phi đã được mời tới phòng làm việc của giám đốc Phan.
Nhìn thấy Mạc Trọng Huy, đôi mắt Thường Tử Phi tràn đầy sát khí, hai mắt đỏ ngầu hung dữ nhìn hắn trừng trừng. “Ngài Mạc có việc muốn hỏi anh, tốt nhất là thành thật trả lời cho tôi, bằng không anh không thể gánh nổi hậu quả đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474607/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.