Cô ta không muốn vứt bỏ cuộc hôn nhân mà cô ta đã phải rất vất vả lắm mới có được này. Giang Thiến Nhu quyết định đi thăm Thương gia, từ hôm cãi nhau ầm ĩ với Nghê Tuệ, cô ta vẫn chưa trở lại xin lỗi.
Cô ta sửa soạn xong liền chạy ra cửa hàng trang sức mua một chiếc vòng vàng, chọn cho Nghệ Tuệ một vòng ngọc sang trọng. Thậm chí cô ta cũng không quên cô em chồng Thường Tử Hinh, cô ta cắn răng mang tặng cho Thường Tử Hinh món bảo bối mà cô ta rất yêu thích - phiên bản giới hạn mà trước kia cô ta mua từ Hồng Kông về.
Tay xách nách mạng, cô ta tới Thường gia, trong nhà chỉ có một mình Nghệ Tuệ.
Nghệ Tuệ vừa nhìn thấy dáng vẻ của cô ta, không nhịn được trêu chọc: “Chà chà, lại lấy tiền của mẹ đẻ mua đồ tới rồi. Nhà mẹ đẻ có tiền có khác!”.
Giang Thiến Nhu cố kìm nén sự chán ghét trong lòng, cười lấy lòng: “Mẹ, xen mẹ nói kìa! Cái gì mà nhà mẹ đẻ, nhà chồng chứ? Không phải đều cùng một nhà sao? Con đi Hồng Kông chơi với bạn, mua chiếc vòng ngọc này cho mẹ. Tử Hinh cũng có quà.”
Thấy vẻ mặt Nghệ Tuệ hơi giãn ra, Giang Thiến Nhu vội kéo bà ta ngồi xuống ghế: “Mẹ, con mua chiếc vòng này ở một tiệm bán ngọc ở Hồng Kông, ông chủ nói vòng ngọc này rất hiệu nghiệm, đeo trên người có thể làm đẹp dung nhan đấy.” Giang Thiên Nhu vừa nói vừa lấy vòng ngọc ra, đeo cho Nghê Tuệ. Nghệ Tuệ hừ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474590/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.