Mạc Trọng Huy hét xong dường như bình tĩnh hơn nhiều, ôm cô vào lòng rồi bước về phía xe.
Về đến nhà lại là sự chiếm hữu và nhục nhã đến tận cùng. Sau khi xong việc, hắn ôm chặt cô vào lòng, nghiêm túc nhắc nhở cô, “An Noãn, đừng có ý nghĩ muốn khiêu khích giới hạn cuối cùng của anh. Anh không muốn em nhìn thấy bộ dạng anh thực sự phát điên, anh sợ anh sẽ làm tổn thương đến em.” Thường Tử Phi thơ thẩn về đến nhà, chìa khóa cắm vào rất lâu mà vẫn chưa vặn mở được cửa, cuối cùng phải để Giang Thiên Nhu mở cửa cho anh. Cửa vừa mới mở, mùi rượu từ khắp người anh phả ra, cô ta nhịn không được cau mày lại, khó chịu hừ nói, “Uống thành ra thế này mà còn biết đường về nhà. Thường Tử Phi, anh không muốn trở về thì dứt khoát một chút, muốn biến mất thì biến hẳn luôn đi.”
Thường Tử Phi nâng mặt cô ta lên, cẩn thận quan sát, sau đó thất vọng nói, “Tại sao em không phải là An Noãn? Là An Noãn thì tốt biết mấy.”
Lửa giận từ đáy lòng cô ta dâng lên vùn vụt muốn thoát ra, cô ta hung tợn tát một cái, muốn tát cho tên đàn ông này tỉnh ra.
“Thường Tử Phi, anh tự xem lại bản thân mình xem giờ thành ra cái dạng gì rồi! Anh còn giống con người sao? Sao Giang Thiên Nhu tôi lại có thể yêu được anh chứ?”
Thường Tử Phi bước vòng qua cô ta, bước đến ghế sofa rồi đổ ập xuống.
Tuy rằng Giang Thiến Nhu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474587/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.