Buổi tối hôm đó Mạc Trọng Huy không trở về phòng. Một mình An Noãn nằm trên chiếc giường rộng lớn, mãi cũng không thể chợp mắt được.
Cô có thể đợi đến ngày hắn chơi ngán cô không?
Mất ngủ cả một đêm, ngày hôm sau lúc trời sáng cô mới ngủ được, ngủ một giấc tới trưa. Lúc xuống lầu ăn trưa lại là một bàn đầy những món canh bổ máu, chân mày cô bất giác nhíu lại.
“Trợ lý Trương, sao lại chỉ có mình anh, ngài Mạc nhà anh thì sao?” Trương Húc nhíu mày, bộ mặt nghiêm túc nói, “Cả buổi sáng nay ngài Mạc đều bơi trong hồ”
Cậu ta dùng một chút lại nói, “Cả đêm qua ngài Mạc đều ở trong phòng gym.”
An Noãn làm như không nghe thấy gì, vẫn chuyên tâm ăn.
Trương Húc nhịn không được nói, “Ngài Mạc đang nghỉ phép ở nước ngoài vừa nghe nói cô An đã rút 500ml máu, ngài ấy lập tức dùng máy bay riêng chạy về đây. Cô không biết ngài ấy lo lắng đến mức nào đâu. Cô An, cô có thể tốt với ngài Mạc một chút được không?”
An Noãn từ đầu đến cuối đều không quan tâm đến Trương Húc, cậu ta không biết phải làm gì khác đành thở dài.
Ăn cơm xong, An Noãn muốn đến bệnh viện thăm La Hiểu Yến, Trương Húc nhất quyết muốn đưa cô đi. An Noãn tức tối gào lên với cậu ta: “Trợ lý Trương, anh sợ tôi chạy trốn sao? Anh yên tâm, thể lực của Mạc Trọng Huy lớn như vậy, cho dù tôi có chạy đến chân trời góc biển cũng bị anh ta lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474575/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.