“Cô La, cô tĩnh dưỡng cho tốt, ngài Mạc còn có nhiều việc phải xử lý nên không làm phiền cô
nghỉ ngơi nữa.” Từ lúc vào đến lúc đi, Mạc Trọng Huy vẫn không nhìn đến An Noãn một cái, Trương Húc dường như trở thành người phát ngôn của hắn. La Hiểu Yến thấy bọn họ sắp rời đi liền nói, “Ngài Mạc, đêm qua An Noãn đã cho tôi 500 ml máu, đến bây giờ vẫn chưa nghỉ ngơi, anh đưa nó về đi, sắc mặt của nó không được tốt lắm.” Đến bây giờ Mạc Trọng Huy mới hờ hững nhìn cô một cái, chỉ vừa mới nhìn qua thôi chân mày hắn đã cau lại.
Trương Húc lại là một người rất hiểu ý, cậu ta nghe vậy liền bước đến cạnh An Noãn, “Cô An, xin cô hãy đi cùng chúng tôi đi, ngài Mạc đặc biệt đến đón cô, chúng tôi đi thẳng từ sân bay tới đây đấy.”
Trương Húc quả thực không dám nhớ lại, lúc nhận được tin La Hiểu Yến náo loạn đòi tự sát ở Thiên Đường, ngài Mạc vẫn vô cùng bình tĩnh, nhưng lúc nghe đến tin An Noãn đã hiến đến 500 ml máu, ngài ấy liền đùng đùng nổi giận. Từ trước đến giờ ngài ấy chưa từng tức giận đến như vậy, nếu như lúc đó Phan Bình có ở đó, chắc bây giờ đã có thể thấy xác của ông ta rồi.
Lúc rời đi, Trương Húc bước đến trước mặt Phan Bình, thấp giọng nói một câu, “Ngày mai ngài Mạc muốn gặp ông.” An Noãn đi theo bọn họ rời khỏi bệnh viện, trợ lý Trường chạy đi lấy xe, Mạc Trọng Huy đi phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474572/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.