An Noãn bĩu môi, nói lảng sang chuyện khác, cô đưa tay ra, làm bộ mặt thấy chết không sờn, “Anh cắt đi, anh nhìn xem tay tôi đẹp đẽ thế này, anh nỡ sao?”
Mạc Trọng Huy nắm tay cô, thực sự hơi do dự.
“Nếu kiểu gì cũng bị hủy hết vậy thì ít nhất cũng phải để nó hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng đã.” An Noãn giống như phát điên, giơ bàn tay của cô ra, hung hăng cấu lên cổ hắn một cái, trong nháy mắt, trên cổ Mạc Trọng Huy lại có thêm mấy đường đo đỏ. Lần này thì không phải thương lượng gì nữa, Mạc Trọng Huy nhanh chóng cắt bằng hết móng tay của An Noãn.
“Mạc Trọng Huy, nếu anh đã nhàm chán như vậy sao không cắt luôn móng chân của tôi đi.” Mạc Trọng Huy không chút mảy may chế chân của cô, đặt bàn chân cô lên đùi mình, hai ba nhát liền cắt sạch.
“Mạc Trọng Huy, bệnh sạch sẽ của anh là lừa người phải không?” “Bệnh sạch sẽ của anh là đối với người ngoài, anh không chỉ mình với người của mình đâu.” An Noãn tức giận hừ một tiếng, “Ai là người của anh?”
Nhân lúc Mạc Trọng Huy quay đi cất đồ cắt móng tay, An Noãn bất ngờ nhào vào hắn, “Mạc Trọng Huy, anh tưởng anh cắt hết móng tay của tôi thì tôi không có cách nào đối phó được với anh nữa chắc, tôi bóp chết anh.”
An Noãn bóp chặt cổ Mạc Trọng Huy, vậy mà hắn lại không tốn chút sức nào dễ dàng gạt ra, còn tóm hai tay của cô ra sau lưng. Một giây sau, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474549/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.