“Đâu chỉ không hợp, chúng tôi là vợ chồng trên danh nghĩa thôi, thật ra sớm đã bằng mặt không bằng lòng rồi”
“Nếu đã như vậy, tại sao không ly hôn?”
Lạc Hấn Khả khẽ thở dài, uể oải đáp lại, “Một là anh ta không đồng ý ly hôn với tôi vì anh ta sẽ mất đi mọi thứ. Hai là ông nội tôi lớn tuổi rồi, sức khỏe cũng không được như trước, tôi không dám để ông chịu đả kích nào nữa, cho nên cứ để như vậy, cứ mạnh ai người đấy sống thôi”
An Noãn nhếch môi, thì ra không phải ai cũng nở mày nở mặt giống như vẻ bề ngoài. Chỉ có bản thân mới hiểu được nỗi khổ đó.
“Cô An, nếu như cô không chế, tôi thật sự muốn trở thành bạn của cô, thời buổi này rất ít người con gái lương thiện lại chịu giúp đỡ người khác như cô, nếu như có thể kết bạn với người như cố, thế thì đó đúng là phúc của tôi rồi.”
Lạc Hân Khả nói những lời này, đúng lúc La Hiểu Yến đến mang cơm cho An Noãn.
La Hiểu Yến nhìn thấy Lạc Hân Khả, mặt mũi cũng sầm sì xuống.
“Noãn Noãn, ăn cơm thôi.”
Lạc Hân Khả rất tự giác, cười nói, “Vậy tôi đi trước đây, hôm khác lại đến thăm cổ nhé”
Sau khi Lạc Hân Khả đi rồi, La Hiểu Yến nổi giận nói, “An Noãn, em có ý gì? Em thành bạn của cô ta từ lúc nào thế hả? Chẳng lẽ em không biết cô ta là ai sao? Cô ta chính là Lạc Hân Khả, chính cô ta là người cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474506/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.