“Phu nhân, tôi...” Trương Húc rất căng thẳng, ấp a ấp úng không biết làm sao.
“Hy vọng cậu có thể thông cảm cho tấm lòng của một người làm mẹ. Biết con trai mình bị thương, tôi đau như đứt từng đoạn ruột”
Cuối cùng Trương Húc thỏa hiệp, đưa nhóm người bọn họ vào phòng tổng thống.
Đường Tĩnh Vi nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ ra, nhìn thấy Mạc Trọng Huy đang nằm ngủ rất say trên giường lớn.
Sáu năm, một người mẹ sáu năm không gặp được con của mình, đó là nỗi đau đến nhường nào.
Năm đó, lúc Hà Tư Nghiên chết, bà đã từng thương xót cô ta. Thế nhưng bây giờ, bà lại hơi căm ghét cô ta. Vì cô ta, con trai đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Mạc. Cũng là vì cô ta, hắn phải bỏ xứ mà đi.
Đường Tĩnh Vi cẩn thận đi đến mép giường rồi ngồi xuống. Bà duỗi tay sờ lên gương mặt hắn. Mạc Trọng Huy cực kỳ nhạy cảm, lập tức mở mắt.
“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?” Giọng nói của hắn lộ ra sự mệt mỏi.
Đường Tĩnh Vi lau nước mắt đi, mắng hắn, “Chuyện con bị thương lớn như vậy cũng không nói cho mẹ, trong mắt con còn có người mẹ này không?”
Mạc Trọng Huy buồn bực nói, “Mẹ, mẹ đừng chuyện bé xé ra to, con không sao?”
“Không được, hôm nay mẹ đưa bác sĩ Thẩm tới, để ông ấy khám cho con. Nếu bác sĩ Thẩm nói không có việc gì thì mẹ mới tin”
Đường Tình Vi vẫy tay, bác sĩ Thẩm liền dẫn đội ngũ của ông ta tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474490/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.