“Đừng nghịch, anh đang lái xe đấy.”
Bấy giờ mặt Thường Tử Phi mới tươi lên một chút.
Lúc đi qua bãi đỗ xe, An Noãn lại bất giác nhìn về vị trí kia, chiếc Bentley kia vẫn đỗ ở đó.
Cô hơi mím môi, đi thẳng. Cửa xe Bentley đột nhiên mở ra, Trương Húc bước xuống từ ghế lái xe, đi về phía cô.
“Cố An, trùng hợp quá, cô đến thăm ngài Mạc phải không?”
An Noãn vội xua tay: “Không phải, tối đến khám bệnh!”
Hình như Trương Húc cũng không kinh ngạc, hỏi một cách quan tâm: “Cố An thấy không khỏe ở đâu?”
“Tôi hơi nhức đầu, nhưng bây giờ đỡ rồi. Hôm nay tôi đến để khám lại một chút.”
Trương Húc gật đầu.
“Vậy tối đi trước đây”
An Noãn chỉ muốn thoát đi thật nhanh.
Nhưng Trương Húc gọi cô lại: “Cố An, xin dừng bước”
“Không biết cô có thể đi thăm ngài Mạc không?”
An Noãn đứng tại chỗ, không đáp.
“Ngài Mạc bị cố đầm một dao, bị thương rất nặng”
Trái tim An Noãn thình thịch đập dồn.
“Cố An, thứ cho tôi nói một câu, một dao đó của cô đủ để bị kết tội”
An Noãn cười phì một tiếng, giễu cợt nói: “Vậy cậu có thể đề nghị ngài Mạc của cậu đi kiện tối, kết tội tôi cố ý gây thương tích cho người khác, nói không chừng lần này không chỉ bị tuyên án ba năm”
Trương Húc dịu giọng: “Xin lỗi cô An, tôi không có ý đó. Tôi chỉ mong cô có thể đi thăm ngài Mạc một chút.”
“Tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-dang/3474480/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.